Tam Sinh Vân Sơn Chi Mộng - Cổ Nguyệt - Chương 3 : Khuyển Tử
Tam Sinh Vân Sơn Chi Mộng
Tác giả : Huyền Thiên Cổ Nguyệt
Chương 3 : Khuyển Tử
Sáng hôm sau, Hồng Ba tỉnh dậy , vừa quay qua thì thấy mặt Tiểu Tường sát kế bên , Hồng Ba liền đẩy Tiểu Tường ra , Tiểu Tường vô tội cúi đầu , Hồng Ba liền nói :
– Chuyện này qua đi, Đồng Tâm Kết bây giờ ta không lấy lại nữa, cho ngươi, ngươi khờ như vậy muốn đến Vân Sơn không phải là muốn vô đường chết hay sao , tiễn Phật tiễn đến Tây Thiên, làm người tốt làm đến cùng , ta nghỉ kỹ rồi , ta sẽ cùng theo ngươi đến Vân Sơn vậy , còn nữa …ta xin lỗi ngươi … Sau này có Đồng Tâm Kết , nếu chúng ta có lạc nhau chỉ cần lắc chuông rồi gọi , nó sẽ giúp chúng ta liên lạc với nhau , Có chuông Đồng Tâm , ta và ngươi từ nay tâm liền tâm , ta sẽ bảo vệ ngươi , như ngươi phải nghe lời của ta biết không? Tên khờ
Tiểu Tường gật đầu , sau khi thu xếp hành lý , cả hai cùng lên đường , đang đi được một đoạn đường thì nghe tiếng á á… phát ra trong bụi cây, Hồng Ba liền đi đến thì thấy một chú chó bị thương ở chân vô cùng tội nghiệp, lòng từ bi nổi lên ôm nó vào lòng mang ra ngoài , Tiểu Tường thấy vậy vội xé lớp vải trong áo băng cho chú chó , Hồng Ba vuốt ve nó nói :
– Thấy ngươi tội nghiệp như vậy , như bỏ ngươi lại không nên nhưng chúng ta không thể mang ngươi theo , xin lỗi ngươi nhé , ta cho ngươi cái màn thầu , ăn xong thì về với chủ nhân của ngươi đi
Hồng Ba cùng Tiểu Tường bỏ đi , đi được nửa thì quay đầu lại phát hiện chú chó lúc nảy đi theo đuôi , Hồng Ba thở dài ôm nó lên nói :
– Tại sao lại đi theo chúng ta chứ
Tiểu Tường nhìn mắt chú chó chống cằm nói :
– Hay là người bạn nhỏ này thích Hồng Ba tỷ tỷ
Chú chó vẫy đuôi sủa vài tiếng ” Gâu…gâu….” Hồng Ba liền cười nói :
– Hình như ngươi cũng có linh tính lắm , vậy từ nay ta sẽ là chủ nhân của ngươi , ngươi đáng yêu như vậy lại là con đực …nên gọi gì đây …Khuyển Tử nhé , tên khờ thấy sao
Tiểu Tường cũng cười đáp :
– Khuyển Tử…Khuyển Tử….
Đang đi thì gặp một mớ xương mù dày đặc , Khuyển Tử sủa ầm ĩ dưới đất , Tiểu Tường với Hồng Ba nhìn xuống thấy rất nhiều rắn đang bò đè lên nhau, Hồng Ba nuốt nước miếng ự….đời này nàng sợ nhất là rắn với chuột , Hồng Ba vội núp sau lưng Tiểu Tường nói :
– Tên khờ , ngươi đi trước đi …
Tiểu Tường ẫm Khuyển Tử lên , càng vào sâu càng kín sương mù , một lúc sau sương mù tan ra lại nghe tiếng ộ ạt ….một con hắc xà tinh khổng lồ đi đến tấn công , Hồng Ba vội nắm tay Tiểu Tường né ra thì bị đuôi rắn quắn lấy xách lên , Tiểu Tường liền vội lại đánh nhưng cũng giống như gãi ngứa cho nó , nó liền trở mình thì Tiểu Tường bị quăng ra xa, trong lúc cấp bách không khống chế được Huyết chú , tâm mi của Tiểu Tường nổi ấn ký đỏ như huyết , giống như một con người khác , rút Tử Thanh Song Kiếm ra , dùng khinh công bay lên đâm vô mắt của Xà Tinh , Xà Tinh bị đâm vào mắt không thấy gì liền mất thăng bằng , Hồng Ba từ từ rơi xuống , Tiểu Tường liền bay đến bế lấy Hồng Ba đáp xuống đất , Hồng Ba nhìn Tiểu Tường không chớp mắt
” Đây có phải là tên khờ hay không ”