Tam Sinh Vân Sơn Chi Mộng - Cổ Nguyệt - Chương 2 : Đi bụi
Tam Sinh Vân Sơn Chi Mộng
Chương 2 : Đi bụi
Sáng hôm sau , Hạ Thần Thượng Quân làm một vài món điểm tâm nhẹ vì hôm nay là sinh thân của con trai ngài . Sau khi dọn mấy món trên bàn xong liền vào phòng Tiểu Tường kêu dậy
– Tiểu Tường dậy đi , sáng rồi … Cái thằng này , ngủ tại sao không lên gường mà ngủ lại nằm dưới nền …dậy…
Tiểu Tường từ từ mở mắt , khuya hôm qua bị chủ nhân của cái chuông chửi suốt đêm , thật sự vừa nhức đầu lại mệt , Bạch thúc thúc nói đúng , nữ nhân thật đáng sợ và cái người đó chính là một con sư tử .
Tiểu Tường vội đứng lên thì qủa chuông rớt xuống chiếu ra ánh sáng bạc nhạt , Hạ Thần thấy vậy liền cầm lên đưa cho con trai và nói
– Của con ?
Tiểu Tường liền giật lại cất vô áo trong , Hạ Thần cảm thấy hôm nay con trai hắn rất lạ, mà qủa chuông vừa rồi trong rất quen mắt chỉ là không nhớ đã thấy ở đâu , tại sao Tiểu Tường lại có vật này
Sau khi thay y phục , Tiểu Tường bước ra ngoài , các bà cô và gia gia ở Hồ Tiên Cốc cùng ông ngoại với dì và thúc phụ ở Ngọc Kiếm Môn cũng đến đón sinh thần lần thứ 400 tuổi của Tiểu Tường , sinh thần lần này cũng xem như lễ trưởng thành của Tiểu Tường
Nhị bà cô Hồ Lan thấy y phục hôm nay của Tiểu Tường liền vuốt ngực cháu trai mình tán thưởng
– Ây…da…bộ y phục của cháu hôm nay rất đẹp nha, xem nào, cháu chúng ta càng lớn càng tuấn tú , ngũ quan hài hòa , da thịt trắng trẻo, chớp mắt đứng đến bụng ta bây giờ đã cao hơn ta cái đầu rồi ..
Hồ Trân lục công chúa liền đẩy nhị tỷ mình ra nói :
– Nhị tỷ, tỷ bớt lẳng lơ giùm muội đi , hỡi gặp A Tường là lại sờ tay sờ ngực thằng nhỏ ak , sau này A Tường có vợ rồi chẳng lẽ tỷ sờ ngực nó trước mặt vợ nó sau
Tiểu Tường liền lắc đầu :
Tiểu Tường không lấy ai hết , Bạch thúc thúc nói nữ nhân rất đáng sợ , nên né
Nguyệt Cẩn nghe vậy liếc Bạch Hổ kế bên nói :
– Bạch Hổ , nhà ngươi không nên dạy bậy như vậy chứ
Hạ Thần nghe mọi người trò chuyện vui vẻ liền u sầu nhìn Hạ Tường nói :
– Ta không mong Tiểu Tường sẽ thông minh như người bình thường hay đòi hỏi nó phải xuất chúng , với nó tất mọi người cũng hiểu rõ , ta chỉ mong nó cả đời vui vẻ bình an là được rồi
Mọi người xụ mặt xuống , Tiểu Tường vốn chỉ có 6 hồn 6 phách , tâm hồn mãi mãi là đứa trẻ thì làm sao ai dám lấy nó chứ
Nhị công chúa liền lấy trong tay ra một quyển sách nhét vào người Tiểu Tường nói nhỏ
– Ta thật sự không đồng tình cách nghĩ của cha con , bà cô tốt bụng tặng cái này cho con , rất bổ ích nhớ về phòng mà xem đừng cho cha con thấy , con đã trưởng thành cũng nên biết một số chuyện phải không
Sau khi bày tiệc xong , mọi người cũng ở lại qua một đêm , canh 3 Tiểu Tường lén vào phòng của cha lấy bảo kiếm vốn là Tử Thanh Song Kiếm đã hợp lại thành một từ lâu sau đó lấy một số sách y của cha để trong đủ rồi nhìn người cha đáng kín đang ngủ say trên gường , quỳ xuống cúi ba cái rồi bỏ đi . Khi ra ngoài phủ thì ngó trên tấm biển , đột nhiên có một tiếng truyền từ phía sau
– Đã muốn bỏ nhà ra đi sau lại tiếc nuối, cháu làm vậy không cảm thấy có lỗi với cha cháu sao