Tam Sinh Vân Sơn Chi Mộng - Cổ Nguyệt - Chương 11
Sáng hôm sau , Hồng Ba từ từ tỉnh dậy ngước nhìn lên thì thấy Hạ Tường nằm bên cạnh còn đầu nàng lại dựa trên cánh tay của y , khuôn mặt cực đại có thể ngắm nhìn , thật ra nhìn kỹ thì hắn cũng được lắm , Hồng Ba ngồi dậy thì Hạ Tường cũng mở mắt ra ngồi dậy , cánh tay phải xoa bốt cánh tay trái , Hồng Ba ngập ngùng nói :
– Đúng là đại ngốc mà
Hồng Ba liền định nhảy xuống ai ngờ rôm lại trơn như vậy , thôi rồi té xuống độ cao như vậy e là gãi lưng mất thôi , bỗng có một bàn tay ôm lấy eo nàng đáp xuống đất , Hồng Ba mở mắt ra nhìn Hạ Tường chớp mắt liên tục , Hạ Tường liền nở nụ cười đồng tiền vô cùng ấm áp nói :
– Tỷ đúng là ngốc
Hồng Ba liền liếc , lấy chân giẫm mạnh vào chân Hạ Tường một cái thật mạnh bỏ vào trong vuốt ve cái con Tiểu Hoa
Nguyệt Cẩn mở mắt dậy bay xuống đất đấm lấy tấm lưng già bảo
– Con bé đó nhìn trông đáng yêu như vậy mà tính cách dữ quá , cháu của ông bị khổ dài dài rồi
Đột nhiên một con hạc giấy bay đến , một giọng truyền âm phát ra
– Ta và Thủy Thiên Tam đã lấy được Bảo Linh Châu chuẩn bị rời U Minh Thành , hẹn gặp Ngã Ba Lý
Chim hạc giấy hóa thành tấm bản đồ , Hồng Ba bước ra cầm lấy bản đồ nhìn tới nhìn lui rồi hỏi :
– Trong này ghi cái gì vậy?
Hạ Tường liền chớp mắt nhìn Hồng Ba ngạc nhiên hỏi
– Tỷ không biết chữ hả?
Hồng Ba chau mày đáp :
– Trước giờ có ai dạy ta đâu , không biết chữ thì sao nào
Hạ Tường liền nói :
– Mù chữ không tốt đâu hay là đệ sẽ dạy cho tỷ
Nguyệt Cẩn thấy vậy rồi cầm bình rượu cười nói :
– Ngoại không làm phiền hai đứa , ngoại đi mua vài cân rượu đây
Hạ Tường vào trong nhà dọn vài đồ mang ra ngoài để trên bàn đá rồi pha mực cầm bút dạy Hồng Ba từng nét chữ sau đó nói :
– Tỷ chứ tập viết mấy hàng chữ này đi , đệ sẽ kiểm tra
Hồng Ba vệt vẹt trên tờ giấy còn Hạ Tường nhìn Hồng Ba viết trên trang giấy trắng lại mỉm cười rồi từ từ giụt xuống bàn ngủ đi lúc nào không hay biết , sau khi viết xong Hồng Ba liền quay qua nhìn Hạ Tường rồi cười nham hiểm cúi xuống lấy bút lông vẽ trên mặt Hạ Tường , bên trái là một con rùa con vô cùng đáng yêu ,dưới mũi là hai vẹt râu còn con mắt là vòng tròn rồi tô đậm lên thành con mắt gấu trúc đột nhiên người nằm dưới bàn cựa quậy , Hồng Ba vội cúi đầu viết trên giấy , Hạ Tường từ từ mở mắt ra nhìn Hồng Ba đang cười lại hỏi :
– Có chuyện gì vậy
Hồng Ba lại cười to hơn , Hạ Tường gãi đầu khó hiểu sau đó lấy tai nải ra dọn thì đợt nhớ đến quyển sách mà Nhị bà cô tặng cho hắn , hắn cũng chưa xem đó là cái gì nên mang ra lau rồi nhìn vào , bìa sách màu xanh có hàng chữ ” Xuân Cung Đồ ” Hạ Tường thầm nghĩ ” Xuân Cung Đồ là môn võ công gì nghe lạ quá nhỉ ” vừa lật trang sách chính giữa ra nhìn vô thì khiến hắn toàn thân khí huyết muốn trào ra , mặt đỏ như tôm luộc vội đóng lại thầm nghĩ ” Bên trong vẽ cái gì vậy , tại sao một nam một nữ lại không mặt quần áo , tư thế này là gì , tại sao bà Nhị cô lại tặng cho mình ” Hồng Ba thấy Hạ Tường có gì đó lạ , mặt tự nhiên đỏ lên nhất định là cái sách y đang cầm trên tay rồi , Hồng Ba liền giật lấy , Hạ Tường vội nói :
– Trả lại cho đệ , cái đó không thể xem được đâu
Hồng Ba lật trang sách ra thì khuôn mặt đỏ ửng lên quăng vào ngực Hạ Tường tức giận nói :
– Hạ lưu , biến thái