[Tạm Ngưng] [H,Np,Nữ Phụ]Viết Lại Tiểu Thuyết : Tôi Không Làm Nhân Vật Phản Diện - Chương 37 - Vị hàng xóm mới
- Metruyen
- [Tạm Ngưng] [H,Np,Nữ Phụ]Viết Lại Tiểu Thuyết : Tôi Không Làm Nhân Vật Phản Diện
- Chương 37 - Vị hàng xóm mới
Chương 37
“Richie à, sao lúc nào anh cũng thích nghiêm trọng hóa vấn đề lên vậy?”
Trước sự nổi nóng của người đối diện , Dương Á Như vẫn thản nhiên ngồi nhâm nhi ly cafe.
“Tiểu thư à, cô còn chưa nhìn nhận ra được sự nghiêm trọng của vấn đề mà cô gây ra hay sao chứ? Tôi thật không hiểu, cô có còn xem tôi là quản lý của cô không vậy?”
“Đương nhiên, anh lúc nào chẳng là quản lý của tôi, anh vừa ở nước ngoài về bộ vẫn chưa thích nghi được với thời tiết hay sao mà nóng nảy quá vậy?”
“Đến giờ mà cô còn đùa được à? Tôi đi nước ngoài có việc, chỉ trong chưa tới một tháng, tự nhiên xuất hiện một nhiếp ảnh gia độc quyền, rồi lại tự động ký kết hợp đồng với hai công ty Gia Vỹ và Thiên Ân. Người làm quản lý như tôi đây chỉ được đọc email cô báo lại một cách chóng vánh. Đã vậy, khi tôi chưa kịp hoàn hồn thì lúc trở về nước lại phải dọn cái bãi rác mà cô bày ra thế này sao?”
Vừa nói, Richie vừa đập mạnh một xấp hình được đựng trong một bìa thư rách lên bàn. Những tấm hình là hình ảnh Dương Á Như nhảy nhót trong bar, hình ảnh cô được Vũ Kỳ đỡ đi ra khỏi quán bar trong tình trạng say khướt và cả hình ảnh anh dìu cô ra khỏi taxi để đi lên nhà cô. Rõ ràng, cô đã bị đám nhà báo chụp lén để làm tiền. Không thể phủ nhận, nhìn những tấm hình đó, trong hoàn cảnh như thế thì mối quan hệ của cô và Vũ Kỳ có thể được cho là vô cùng mập mờ mà đám chó săn đó chỉ chờ có vậy để ra tay.
“Anh cứ bình tĩnh đã. Chẳng phải anh đã bỏ tiền mua lại tất cả những tấm hình từ bọn chúng rồi sao? Tôi cũng đâu có ngờ mình bị chụp lén như vậy. Tối đó, cả ekip đã quá vui vì buổi chụp hình thành công tốt đẹp nên dẫn nhau đi ăn mừng chút thôi. Mà vui vẻ thì say một chút có sao đâu chứ?”
“Ừ, không sao, cô không biết mình đã làm mồi thành công cho bọn chó săn đó hốt tiền rồi hay sao mà ở đó còn tự biện hộ? Cô nên nói rõ cho tôi biết đi, thật ra tên Vũ Kỳ đó có quan hệ thật sự thế nào với cô để tự nhiên khi không cô lại ký độc quyền với hắn?”
“Anh bớt đa nghi đi. Tôi là người mẫu, tôi cảm thấy anh ấy là một nhiếp ảnh gia nổi tiếng trên mạng thì tôi tìm đến để hợp tác. Mà thật sự những bức hình của anh ấy hơn hẳn những chuyên gia nhiếp ảnh có tiếng khác. Không những vậy, tác phong làm việc của anh ấy cũng rất nghiêm túc, không có gì có thể phàn nàn. Nếu nhân tài ngay trước mắt mà tôi không nhanh tay ký giữ độc quyền, một ngày nào đó, ngộ nhỡ những người mẫu khác phát hiện ra anh ấy trước thì có phải chúng ta thiệt thòi không? Ở tư cách quản lý, đáng ra anh nên tán thưởng tôi về việc này chứ? Dù sao tôi có lợi anh cũng có lợi mà?”
Dương Á Như nói về Vũ Kỳ với một phong thái rất tự tin và ánh mắt đầy tự hào cứ như đang nói về một người yêu vậy. Khóe miệng bất giác hé lộ một nụ cười, chói lóa đến mức Richie cũng không tin được liệu trước mắt mình có phải là một Dương Á Như trước giờ chỉ chú ý tiền không?
“Từ bao giờ cô lại bắt đầu biết cảm thụ tài năng của người khác vậy cô Dương? Đó giờ chẳng phải cô giao toàn quyền cho tôi kiếm show, kiếm nhiếp ảnh và thu xếp cho cô sao? Chẳng phải cô chỉ cần tiền thôi hay sao? “