[Tạm Drop The Beat, Trùng Sinh, Cổ Đại]Vương Phi A Nam - Chương sáu mươi: Tựa giấc mộng phù du (3)
- Metruyen
- [Tạm Drop The Beat, Trùng Sinh, Cổ Đại]Vương Phi A Nam
- Chương sáu mươi: Tựa giấc mộng phù du (3)
Trần A Nam tâm tư hỗn loạn nhìn từ xa Trần lão gia như thế nào kinh ngạc đối với năm người trước mắt, nữ oa áo bông đỏ hoa tay múa chân, đem sự tình trật tự kể ra, câu văn chặt chẽ kết hợp với âm thanh non nớt trong như tiếng suối, càng lộ rõ tư chất thông minh cùng khí tức đáng yêu. Trần lão gia nghe xong, lúc này mới giật mình nhìn bộ dạng nữ nhi ướt đẫm, cùng với tiểu thiếu niên bên cạnh giống hệt, lập tức vội vã mở ra cổng lớn, đưa năm người vào nhà.
”Nhị gia đi thôi.” Nữ oa áo bông đỏ tay nhỏ phấn nộn kéo tay tiểu thiếu niên, dưới cái nhìn trố mắt đầy ý vị ghen tị của Trần lão gia, tiểu thiếu niên chỉ có thể bất đắc dĩ sờ mũi tiến vào.
Cổng lớn vừa đóng, cảnh vật xung quanh A Nam lại lần nữa xoay chuyển biến đổi, từ bên ngoài tiến vào bên trong phòng chính của Trần gia. Phòng lớn thoáng mát, một phòng chín người cũng không thấy chật chội ( nếu không tính vong hồn A Nam du đãng đứng một góc sau lưng tiểu thiếu niên nhìn ). Trần lão gia ngồi vị trí chủ gia, bên tay trái là một thiếu nữ quốc sắc thiên hương, mày liễu mắt hạnh, da ngọc tựa lụa Vân Cẩm, tóc đen như thác vấn kiểu phu nhân cố định bằng một thanh trâm ngọc sắc xanh, y phục màu lam biếc trang nhã, khí tức yêu kiều cùng tao nhã, bộ dạng nhìn qua giống Trần A Nam sáu phần, chính là Trần phu nhân lúc còn trẻ.
Bên cạnh Trần phu nhân là thân ảnh ngoan ngoãn xinh đẹp của tiểu cô nương chừng gần mười tuổi, nàng tóc thắt bím hai bên, dung nhan tựa đóa hoa lan nở rộ, làn da ngọc bích phấn nộn, y phục một màu vàng nhạt lung linh, nếu không phải giữa mi tâm nàng không có mấy phần hào khí như A Nam, thì đích xác là giống nhau tám phần. Người này chính là Trần Phù Dung, đại tỷ của Trần A Nam. Đoán được hai người này thì người còn lại ngồi bên kia của Trần lão gia, tuổi tuy còn trẻ, so với tiểu thiếu niên không hơn không kém, thân người cao thon, làn da lúa mạch khỏe mạnh, dung nhan anh tuấn giống Trần lão gia tám phần, chỉ có đôi môi lại như đúc kết y hệt Trần phu nhân, nếu không phải hắn giống Trần lão gia hào khí bừng bừng, chỉ sợ đã phải đem cái danh xưng lam nhan họa thủy trên người rồi. Người này chính là đại nhi tử của Trần gia, vị huynh trưởng đáng quý của A Nam, Trần Nguyên.
Một nhà Trần gia năm người, hết bốn người ngồi phía Tây đối diện, nhân vật còn lại chính là tiểu A Nam, nữ oa áo bông đỏ nay đổi thành nữ oa áo bông trắng, bộ dạng tinh linh đáng yêu ngồi bên cạnh tiểu thiếu niên đã thay đổi y phục ướt đẫm, từ hắc y thành tử y ( tím y ). Vong hồn du đãng Trần A Nam chỉ có thể dựa vào mấy dung nhan đối diện, quan sát để mà thầm phán đoán bộ dạng của tiểu thiếu niên. Chỉ thấy cả nhà bốn người bên kia không phải hít nặng chấn kinh cũng là bộ dạng né tránh không dám nhìn, Trần A Nam đúc kết hai điều, một là tiểu thiếu niên nhan sắc bức người, họa thủy trêu chọc, anh tuấn khuynh thành, hai chính là rất xấu xí.
Lại nhìn sang nữ oa áo bông đỏ, ngoài suối tóc đen mượt của nàng ra thì lại chẳng thấy gì, Trần A Nam chỉ có thể nhịn xuống tò mò, đứng đó thở dài.
Về phần ba người hộ tống kia, chính là đang đứng phía sau vong hồn A Nam, nếu có thể di chuyển, nàng cũng rất muốn nghiêng đầu nhìn bọn họ.
” Ân nhân cứu tiểu nữ một mạng, tại hạ kính ân nhân một ly trà, mong ân nhân đừng ghét bỏ.”
Trần lão gia hai tay bưng lên chum trà, cung kính cong lưng, dung nhan anh tuấn đầy ý vị kính trọng cùng mang ơn, hào khí bức ra mười phần.