[Tạm Drop The Beat, Trùng Sinh, Cổ Đại]Vương Phi A Nam - Chương năm mươi mốt: Gậy ông đập lưng ông ( tam )
- Metruyen
- [Tạm Drop The Beat, Trùng Sinh, Cổ Đại]Vương Phi A Nam
- Chương năm mươi mốt: Gậy ông đập lưng ông ( tam )
Đinh Vị Mân dù ngồi ở chỗ nữ quyến, nhưng vẫn có thể tinh tường nghe thấy được chuyện ở chỗ nam nhân, hận không thể nhào tới bóp chết Trần A Nam, khẽ ở trong lòng chửi một tiếng yêu tinh, sau đó khẽ suy nghĩ liền hướng tới lão phu nhân, duyên dáng xinh đẹp nói.
” Phu nhân ngày lành cát tường, Mân Mân nghĩ mọi người xem vũ có lẽ cũng có chút buồn chán, trùng hợp mai trong vườn nở rộ, hay là dẫn các quý phu nhân cùng tiểu thư đến đó ngâm thơ đối trăng? ”
Lão phu nhân nghe thấy vậy cảm thấy bên đây nữ quyến ngồi xem cũng có vài người lộ ra thần sắc khác thường, lại buồn phiền người trong góc khuất kia, lập tức gật đầu đồng ý, cho hạ nhân dẫn các nữ quyến đi xem đường hoa, bắt đầu từ sau đại sảnh, đi qua mấy đường hoa ở các viện khác, mai vườn chính là ở Tuyết viện của bà, đám nữ quyến đông như hội, vừa đi vừa trò chuyện, tới nơi cũng có thể kéo dài thời gian, hoàn toàn thích hợp để Đinh tiểu thư làm chuyện xấu, ánh mắt của nàng ta lập tức lóe sáng, sau đó hạ mi mắt che giấu đi.
Đinh Vị Mân trước khi để lão phu nhân đi, sau khi cho hạ nhân qua bên khách nam thông báo vài tiếng để yên tâm tiếp tục đối rượu, mới khẽ hướng tai bà ta thầm thì.
” Phu nhân, về nữ nhân kia, hay là để Mân Mân đem nàng đi Tuyết viện sau đó an bài về Nguyệt ốc trước? Dù gì nàng ta cũng tham gia yến tiệc, xem như chúng ta không làm trái lời quý cao tăng rồi.”
”Được, được, ngươi đem nàng ta đi chỗ khác đi, tránh cho ta nhìn lại thấy phiền lòng, bé ngoan, vất vả cho con rồi. ” lão phu nhân từ mến vỗ tay Đinh Vị Mân, nàng ta khẽ cúi đầu dịu dàng ôn nhu đáp.
” Không vất vả, giúp đỡ phu nhân, là phúc phận của Mân Mân.”
Sau khi tán thưởng nhìn nàng ta, lão phu nhân lập tức vui vẻ đem các quý phu nhân cùng tiểu thư khác, kéo dài đoàn người như rồng như rắn, vừa đi vừa đàm chuyện thơ ca.
Khi bóng đoàn nữ quyến biến mất, Đinh Vị Mân mới thu hồi bộ dạng nhu thuận, ánh mắt lập tức hiện lên tia ngoan độc dữ dội nhìn tới chỗ A Nam đang ngồi, nháy mắt lại thay đổi bộ dạng thiên kim dịu dàng, uyển chuyển tới cắt ngang hành động của hai chủ tử A Nam, một màn này lọt vào mắt A Hạnh vốn đi theo nàng ta, không khỏi rùng mình sợ hãi, nghĩ tới chuyện sắp xảy ra, chỉ có thể cúi đầu đi theo.
Thấy có người tới phá đám, lại là nữ chủ tâm địa đen như mực họ Đinh kia, Trần A Nam cũng không còn hứng thú tranh chút đồ ăn với nha đầu bên người nữa, chỉ nhàn nhạt giương lên cánh mi như cánh bướm tạo thành như có như không quan sát nàng ta, bắt được tia sáng lạnh chưa kịp giấu đi của Đinh Vị Mân, A Nam không khỏi cong khóe môi trào phúng một cái, quả nhiên là đợi không được nữa rồi?
Vân Tiểu Nghi thấy tình địch, lập tức khôi phục bộ dạng nha hoàn nghiêm túc lại có chút ngây ngô đứng thẳng sau lưng A Nam, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, tâm nhìn chân, yên tĩnh khác xa ngày thường vặn vẹo.
Đinh Vị Mân quan sát người trước mắt ngồi yên trước mắt, khí tức thanh nhã kiêu ngạo như từ trong xương bức ra bên ngoài, so sánh với vẻ kiêu ngạo của bản thân với cao ngạo của người này, quả nhiên là tục khí mười chỗ, không khỏi tức giận nghiến răng, đè nén nỗi hận muốn giết nàng ta xuống, như thường trưng ra dáng vẻ thanh tú nhã nhặn, duyên dáng cười một cái tiến lên bắt chuyện.