[Tạm Drop The Beat, Trùng Sinh, Cổ Đại]Vương Phi A Nam - Chương bốn mươi tám: Cao tăng không phải cao tăng
- Metruyen
- [Tạm Drop The Beat, Trùng Sinh, Cổ Đại]Vương Phi A Nam
- Chương bốn mươi tám: Cao tăng không phải cao tăng
Đinh Vị Mân trên đường nghe hạ nhân có có không không kể lại, không khỏi phấn chấn bước nhanh chạy tới, đến nơi nhìn thấy giữa phòng ba người, lão phu nhân hai mắt từ mến, Dật Lam Phong ý vị sâu sa nhìn ngắm, cùng với vị cao tăng nhàn nhạt ngồi yên, lập tức hạ mi mắt yểu điệu bước vào, gò má khẽ hồng nhạt thẹn thùng, dịu dàng cất lời.
” Vị Mân tới chậm, mong phu nhân, Phong ca ca cùng quý cao tăng bỏ qua cho. ”
Lão phu nhân ai yêu một tiếng bé ngoan hai tiếng con ngoan, kéo tay thân thích với Đinh Vị Mân, đưa nàng tới gần con trai lớn, vui vẻ nói.
” Mân Mân thay ta chuẩn bị chu đáo cho ngày mai chắc hẳn rất mệt nhỉ, tới đây ngồi để Phong nhi thay con châm trà đi. ”
Đinh Vị Mân một bộ kinh ngạc, lập tức thiên kim tiểu thư ngăn cản Dật Lam Phong đưa tay châm trà, hai tay chạm nhau, gian tình giữa nam nữ chủ bay ngập trời, hai mắt tra nam sáng rực, tra nữ lập tức e thẹn cúi đầu, tra phu nhân ngồi bên cạnh cười nở đầy hoa cúc, bà ta lập tức nhìn về cao tăng Hiệp Quyết, ngoác mồm cười hỏi.
” Mân Mân tới phủ gia được mấy tháng làm khách, ý quý cao tăng là nàng? ”
Dưới sự trông đợi của lão phu nhân, mong ngóng của Dật Lam Phong, cùng với đắc ý nho nhỏ của Đinh Vị Mân, một cái lắc đầu phủ định của Hiệp Quyết liền đánh cho bọn họ ngơ ngác ngẩn người.
Đắc ý của Đinh Vị Mân lập tức biến mất, nàng ta khẽ liếc nhìn Dật Lam Phong cùng với lão phu nhân nhíu mày nhìn qua nàng trầm ngâm, vẻ chào đón thân thiện tan như bọt nước, nắm tay dưới tay áo khẽ siết, ngoài mặt không tỏ vẻ gì thất thổ, nhẹ nhàng duyên dáng cười tươi, yểu điệu thục nữ khẽ nói ra suy nghĩ mà nàng ta không muốn.
” Vị Mân không tốt, thật hổ thẹn, khách quý của quý cao tăng, ý chỉ Yến muội muội? ”
Dù cho nàng ta không có hảo cảm với nữ nhân ngu ngốc này, nhưng trong tình thế nguy hiểm với cái ghế đại nãi nãi của Dật phủ nàng ta nhăm nhe từ lâu rồi, so với đem tình địch nguy hiểm ở Nguyệt ốc ra thì nữ nhân ngu ngốc kia dễ đối phó hơn.
Lão phu nhân nghe vậy, mới nhớ ra còn Yến Liễu Đào, nghĩ nghĩ đứa trẻ bên nhà họ hàng xa này, ngày thường cũng hay khiến bà ta vui vẻ, bộ dạng so với Đinh Vị Mân chi kim thì sôi nổi hoạt bát hơn, cũng biết nàng ta có lòng muốn gả vào Dật phủ làm thiếp, lập tức vui vẻ cho người đi mời Yến tiểu thư.
” Xem ta này, thế mà quên mất Đào Đào, cũng may có Mân Mân nhắc nhở. Người đâu, cho mời Yến tiểu thư. ”
Còn Dật nam chủ nghe tới Yến Liễu Đào, không như lúc Đinh nữ chủ mà phóng mị nhãn, ôn nhuận ngồi uống trà đợi, chỉ là đáy mắt cũng có chút lấp lóe ánh sáng, có chút hứng thú, Yến Liễu Đào làm thiếp cũng ổn, liền ngồi đợi. Phản ứng của bọn họ lọt hết vào mắt của Đinh Vị Mân, nàng ta tức giận đến siết chặt nắm tay, nhưng vẫn tỏ vẻ ung dung rộng lượng, yểu điệu khách sáo, đổi lấy ánh nhìn tán thưởng của lão phu nhân.
Nhưng cho tới khi Yến Liễu Đáo nhấc váy chạy tới, hào hứng đợi cái gật đầu của cao tăng, còn không quên phóng mị nhãn gian tình với Dật đại thiếu gia, dù luôn miệng bảo Dật nhị thiếu là ý trung nhân, nhưng đổi lại, cao tăng Hiệp Quyết vẫn chầm chậm lắc đầu phủ nhận, đánh tan hy vọng của Yến Liễu Đào, Đinh Vị Mân lập tức cảm thấy hả hê không giấu vết khinh bỉ nàng ta.