[Tạm Drop The Beat, Trùng Sinh, Cổ Đại]Vương Phi A Nam - Chương bốn mươi bảy: Cao tăng phán đoán.
- Metruyen
- [Tạm Drop The Beat, Trùng Sinh, Cổ Đại]Vương Phi A Nam
- Chương bốn mươi bảy: Cao tăng phán đoán.
Qua một đêm bày tỏ rõ tấm chân tình của hai chủ tử nhà Trần A Nam, sáng ngày hôm sau cả hai đều phấn chấn tỉnh dậy, hai tay xoa xoa, mắt đối mắt, cùng nhau nhe răng cười một cái. Tâm ý linh thông, tiến hành kế hoạch tác chiến báo thù, thay chính nghĩa đè bẹp tà ác dưới chân.
Trần A Nam ra sức huấn luyện thần tốc cho Vân Tiểu Nghi, chỉ dạy cẩn thận từ cách cười bi thương đến nụ cười ngây thơ, sau lần thứ một ngàn bảy trăm tám mươi lăm trả bài, Vân Tiểu Nghi chính thức tốt nghiệp khóa diễn suất, nhảy qua môn tung quyền. Thời gian có hạn, Trần A Nam chỉ có thể chỉ dạy cho Vân Tiểu Nghi một vài quyền cước mèo ba chân, chỉ đủ để phát huy trong trường hợp cần chạy trốn, bị người cản thì đánh một quyền, đá hỏng trứng kẻ đó, rồi ôm đầu chạy ngay. Đừng nhìn dáng người Vân Tiểu Nghi nhỏ nhắn mà khinh miệt, lúc chạy chính là so với thỏ còn nhanh hơn, so với chuột càng muốn tinh ranh. Nếu không phải có sẵn trong người bí thuật khinh công độc nhất vô nhị, Trần A Nam cũng không địch lại nha đầu kia. Từ nhỏ lao động, tất nhiên sẽ khác người.
Đó là Trần A Nam đúc kết Vân Tiểu Nghi, còn nha đầu này đối với Trần cô nương, sau mấy đợt khóa huấn luyện, chứng kiến kĩ năng diễn suất thần sầu, cần rơi nước mắt liền rơi, sầu liền sầu, cười trong bi thương, diễn thành một đóa hoa tiểu bạch yếu đuối cũng không có vấn đề, lại biết đánh quyền lộng cước, thông minh sắc bén, nếu không phải vì tình hình hiện tại nhảy cảm, rất có khả năng Vân Tiểu Nghi tự tay lập một miếu thờ, đem A Nam ra làm Bồ Tát sống mà thờ cụng qua ngày rồi.
Đang lúc Trần A Nam cùng với Vân Tiểu Nghi ở trong Nguyệt ốc lăn lộn luyện tập, thì bên ngoài đã rối thành một đống. Nguyên do cũng bởi ngày mai là sinh thần của lão phu nhân, ở Liêu thành thì ai có thể so với Dật phủ địa vị? Cho nên bọn hạ nhân liền rất bận rộn chạy xuôi chạy ngược chuẩn bị, thiệp mời phát khắp nơi, nếu không phải e ngại Liêu thành ở quá xa, thiếu điều thiệp mời cũng chạy tới tay hoàng đế thiên gia ở kinh thành rồi, mặc dù chỉ là một lão phu nhân, nhưng lão phu nhân này trời sinh ưa náo nhiệt, yêu quyền hành, sinh thần của mình thì thiệp phải mời càng đông, người tới nườm nượp mới thỏa được hư vinh của bà ta. Lão gia Dật Tri huyện đó giờ sợ lão phu nhân như mẹ, bà nói một không dám nói hai, ngay cả đám thiếp thân ngày thường hay sủng ái bị sai đi làm việc, dù tim đau nhỏ máu cũng không dám cãi lời. Chỉ có thể giả vờ bản thân bận bịu, tiếp khách quý tới phủ, trốn tránh những ánh mắt ai oán như làn thu ba của thiếp thất.
Sinh thần của lão phu nhân, Đinh nữ chủ tất nhiên bận bịu ngập đầu, dù nàng ta chưa gả vào phủ gia, nhưng ở bên cạnh lão phu nhân tất nhiên là muốn lấy lòng, tiện thể thể hiện bản thân chu đáo tài nữ, có thể làm cho sinh thần của lão bà kia muốn quý có quý, sang liền sang. Cho nên Dật Lam Phong khó khăn lắm mới thoát khỏi ma trảo của hiệp hội phụ nữ, Dật phủ không dám để nam nhân Dật gia làm việc, ngoài tiếp khách có Dật Tri huyện lão gia gánh, hắn trừ việc chuẩn bị lễ vật cũng xem như rảnh rỗi, kết hợp với trái tim mỏng manh nhung nhớ tiểu mĩ nhân ở Nguyệt ốc, gần nửa tháng không gặp nàng tâm tư cồn cào hỏng đến gầy một vòng, lập tức tinh thần phấn chấn diện đồ đẹp, tiêu soái định chạy đi Nguyệt ốc cùng người diễn một vợ Ngưu Lang Chức Nữ gặp nhau.