(Tạm Drop) [Đam Mỹ-Edit] Hệ Thống Công Lược Những Người Vợ Dâm Đãng - Công lược chị dâu (6)
- Metruyen
- (Tạm Drop) [Đam Mỹ-Edit] Hệ Thống Công Lược Những Người Vợ Dâm Đãng
- Công lược chị dâu (6)
“A a a!” Thời Khanh Khanh bất ngờ không kịp đề phòng bị người phá thân, cảm giác tiểu cúc huyệt bị banh ra hết cỡ đau đớn cùng với cảm giác bị người khác xâm phạm thoải mái làm ở trong lòng y kích thích mãnh liệt xen lẫn, y nhịn không được khóc kêu giật tóc của mình, phát tiết dục hỏa hừng hực trong thân thể đang tràn ra. “A… A… Ô… Hắc a, cắm vào rồi… Sáp vào được… Không được, a, a a, muốn, muốn ra ! Y! A! A! Nha! Nha a a a!” Thời Khanh Khanh gắt gao cắn hàm răng, nước bọt chảy ra giàn giụa, cả người đều nghẹn đỏ, hạ thể đưa đẩy theo nhịp đâm vào rút ra của Dương Sơn, phía trước dương vật bắn ra một cổ tinh dịch ra ngoài, phía dưới trong tiểu huyệt cũng tuôn ra một cổ tao thủy nong nóng, tưới lên trên quy đầu to lớn của Dương Sơn.
“Hắc a a a a —— “
Đúng là chỉ cần bị người cắm vào tiểu huyệt, liền đã bắn tinh!
“Ư! Chị dâu, ngươi thật là dâm đãng!” Dương Sơn sợ hãi than.
Thời Khanh Khanh khóc dùng tay che khuất khuôn mặt, quả thực không muốn sống.
“Được rồi chị dâu, cái này cũng không phải việc mất mặt gì, nói thật cho chị dâu, ta thích chị dâu tao lãng như vậy, làm mới đã nghiền, một hồi ngươi cần phải để cho ta thao thật tốt, sáp cắm tao tiểu huyệt ngươi.” Dương Sơn cố ý háo sắc dùng tay ở trên người y nhào nặn lung tung, phía dưới cũng bắt đầu đâm vào rút ra rồi đâm vào rút ra, đâm y tới khóc, ôm Dương Sơn ai ai rên to, “A a… Dương, Dương Sơn… Ô ô… sướng quá, sướng chết… Ân… Đừng, đừng chê cười chị dâu… Ân… Là chỗ đó của ngươi, chỗ đó của ngươi quá lớn… Sáp chị dâu thực sự rất… Rất thoải mái… Ân, ô, ô… Aha…”
“A? Là do côn thịt ta lớn sao? So với đại ca còn lớn hơn?” Dương Sơn biết rõ còn hỏi.
“Lớn… Tốt hơn nhiều, ân… Cũng, cũng dài của gã nhiều a… Hắc a… Bên trong, bên trong đều bị ngươi… Bị ngươi chọc mở… Ân, ách a a…” Thời Khanh Khanh bị thao thần hồn điên đảo, kích thước vật kia của Dương Hữu Vi cũng giống như người bình thường, lực kéo dài lại không được, thời điểm y bị gã thao cũng không có sảng khoái, cho dù bị làm bắn mười lần cũng không bằng một lần, thường thường đều là Dương Hữu Vi tự mình sáp một hồi, phát tiết xong gục đầu xuống ngủ, y lại tự mình tuốt bắn ra, chỗ nào từng bị cái vật thô to này đâm quá, tuyến tiền liệt* tận cùng bên trong đều là lần đầu tiên bị đụng tới, y thực sự nhịn không được mới đã bắn tinh.
Tuyến tiền liệt*: trong nguyên tác là “lưỡi rắn” mình ko hiểu nó là cái gì (ಥ﹏ಥ), nên mình để tuyến tiền liệt đỡ vậy. Thỉnh cao nhân ra tay tương trợ.
(っ˘̩╭╮˘̩)っ
Dương Sơn lại hỏi, “Ta thao ngươi sướng, hay là đại ca thao ngươi sương?”
Thời Khanh Khanh bị đỉnh không ngừng lung lay, nước bọt đều chảy ra, vẻ mặt y thống khổ nói, “Ngươi… Ngươi thao ta sướng… A a… Người tốt… A… Dùng sức, lại dùng sức sáp ta…”
Dương Sơn không có thỏa mãn nguyện vọng của y, trái lại như trước không nhanh không chậm trừu cắm, để cho Thời Khanh Khanh từ đầu đến cuối thoải mái run lên rồi lại không được tận hứng, “Chị dâu, ngươi có muốn bắn tinh?”
“Ân… Ân hắc! Muốn… Muốn a… Rất muốn… Để cho ta bắn, để cho ta bắn…” tay Thời Khanh Khanh vô ý thức gãi tóc của mình, nước mắt không cầm được chảy xuống, y giơ cao háng, dùng sức hướng côn thịt Dương Sơn đụng, giống một dâm thú sắp mất lý trí vậy.