(Tạm Drop) [Đam Mỹ-Edit] Hệ Thống Công Lược Những Người Vợ Dâm Đãng - Công lược chị dâu (3)
- Metruyen
- (Tạm Drop) [Đam Mỹ-Edit] Hệ Thống Công Lược Những Người Vợ Dâm Đãng
- Công lược chị dâu (3)
Dương Sơn vẫn là lựa chọn dùng thuốc, bất quá lần này không phải là xuân dược cũng không phải dâm cổ, mà là mê dược – vật phẩm được khen thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ công lược mẹ kế. Sử dụng nó là do hiệu quả mê dược có chút ý tứ, hắn có thể để cho người đang hôn mê còn giữ lại được ý thức, sau khi tỉnh lại chỉ cho rằng mình đang nằm mơ, hắn thấy hệ thống giới thiệu cái này liền có chút tâm động, nên mới có quyết định chọn nó.
Thời Khanh Khanh không biết chuyện chút nào, y ăn cơm xong cơn buồn ngủ liền tới, nói với Dương Sơn một tiếng, trở về phòng đi ngủ.
Một lát sau, Dương Sơn ở bên ngoài gõ cửa, “Chị dâu? Ta đã quên chuyện muốn nói với ngươi, chị dâu?”
Bên trong một mảnh an tĩnh, Dương Sơn đợi một hồi bên trong vẫn một hồi yên tĩnh, hắn liền đẩy cửa phòng ra.
Thực ra Thời Khanh Khanh có khóa cửa, bất quá Dương Sơn mượn năng lực hệ thống mở cửa ra, hắn cũng có thể thấy Thời Khanh Khanh bên trong ngủ rất say. Sở dĩ làm như vậy, bất quá là vì muốn cho Thời Khanh Khanh trải qua một chút cảm giác khoái cảm nằm mộng mà thôi.
Dương Sơn vào cửa sau liền thẳng đến bên giường Thời Khanh Khanh, hắn lấy thuốc trị thương trong áo ra, bình thuốc cùng ngày đó giống nhau như đúc, hắn dự định bắt chước tình cảnh và lặp lại cảnh tượng ngày đó, bất quá sẽ có chút bước tiến xa hơn lúc đó, thậm chí phù hợp dục vọng bí ẩn trong lòng Thời Khanh Khanh.
Hắn mở nắp bình, hướng Thời Khanh Khanh nói, “Chị dâu mau để cho ta xem vết thương một chút, ta tới giúp ngươi bôi thuốc.”
Thời Khanh Khanh đương nhiên không có phản ứng, nhưng Dương Sơn biết y đang nghe. Hắn bắt đầu diễn kịch một mình, dường như y cự tuyệt hắn, hắn lại bắt đầu nói lời kịch ngày đó, dưới sự trợ giúp của hệ thống, hắn có thể nhớ kỹ một chút không sai dù chỉ là một chữ: “Chị dâu, ngươi không cần lo lắng, ta chính là tức giận đại ca kia của ta làm sao có thể đối với ngươi xuống ta độc ác như vậy, ta trước ngẫu nhiên chiếm được một lọ thuốc trị thương, hiệu quả đặc biệt tốt, bôi lên vết thương đến một, hai ngày tất cả máu ứ đọng sẽ giảm, hơn nữa lập tức có thể ngưng đau, chính là phải dùng tay xoa bóp thật mạnh. Như vậy đi, địa phương khác chính ngươi bôi, phía sau lưng ta giúp ngươi bôi lên.”
Đợi một hồi, Dương Sơn nói: ” Không có phiền hà, ta thích vì chị dâu làm những chuyện này.” Những lời phía sau là Dương Sơn nói thêm vào, hắn nói thâm tình chân thành, dường như thật đối Thời Khanh Khanh tràn đầy thương tiếc.
Dương Sơn tiến lên đem áo Thời Khanh Khanh cởi ra, nhẹ nhàng vuốt ve da tay của y, lần bị thương nghiêm trọng này có nhiều chỗ hồi phục rất lâu lành, y có thể cảm nhận được, sau đó tiếp tục đọc lời kịch: “Chị dâu đừng sợ, ta động tác nhẹ chút, có đau hay không? Ân? Đau ta sẽ nhẹ tay.”
Thân thể Thời Khanh Khanh có chút run nhẹ, Dương Sơn suy đoán y là kích động, sự tình cũng đích thật là như vậy.
Dương Sơn không có lại diễn dựa theo kịch bản, hắn không có móc ra thuốc mỡ, mà là trực tiếp đưa tay tới vuốt ve làn da Thời Khanh Khanh, bàn tay mang theo vết chai thô ráp có kỹ xảo ở trước ngực y vừa vẽ vòng vừa xoa nắn. Thân thể Thời Khanh Khanh bắt đầu nổi lên màu hồng, hai cái đầu vú cứng dựng đứng lên run rẩy nhè nhẹ trong không khí, thoạt nhìn tựa hồ đang cầu xin thương yêu, Dương Sơn mạnh tay xoa xoa đầu vú, thậm chí dùng đầu ngón tay bóp nó, sau đó lại dùng sức đè đầu vú vào trong thịt, hắn đùa nghiện, cũng không lâu lắm, hai cái đầu vú đều trướng lớn gấp đôi, thành hai cái quả nho, tội nghiệp run rẩy, Thời Khanh Khanh hô hấp bắt đầu thở dốc dồn dập, thậm chí phát ra “Ân… Ân… Ân…” giọng mũi, vừa nghe ngay là có cảm giác hưng phấn rồi.