[Spank][Bh] Sủng Thần - An Đại Nhân - Chương 3
Chương 3.
“Tuyết Y, ta có thể nhờ con một chuyện”
“Hoàng thượng cứ nói”
“Chăm sóc tiểu Lam được không?”
“Vi thần không hiểu?”
“Tuyết Y, con hiểu ý ta mà…tiểu Lam còn nhỏ, làm việc thiếu suy nghĩ đôi lúc lại thiếu quản giáo. Ta giao quyền dạy dỗ tiểu Lam lại cho con. Khụ…à…lúc tiểu Lam phạm lỗi con có thể giơ cao đánh khẽ được không”
…
Hướng Tuyết Y ngồi thưởng trà tại lương đình, không khi tươi mát yên tĩnh làm cô nhớ đến lời nói của hoàng thượng. Tuyết Y thở dài nếu không phải giữa sư phụ và hoàng thượng có mối dây dưa không rõ thì Tuyết Y chẳng phải bị chính sự phụ của mình uy hiếp ép vào hoàng cung phụ giúp hoàng thượng với tư cách nữ quan tam phẩm đứng vào chốn quan trường đầy mưu mô xảo trá lòng người dối gian dễ khiến lòng người mệt mỏi.
Nhớ đến sư phụ Tuyết Y lại cười khổ, vì sự việc này mà Tuyết Y và sư phụ Tuyết Liên tiên tử đã cải nhau rồi tới đánh nhau một trận. Dù biết cuối cùng đấu võ không lại sư phụ rồi lại nhận thêm một trận đòn từ sư phụ khiến Tuyết Y vô cùng ấm ức, khó chịu lại ủy khuất. Chính nàng không hiểu vì sao sư phụ lại cố chấp ép bản thân vào cung làm nữ quan bên cạnh hoàng thượng. Ngày hôm đó sau khi phạt cô xong thì sư phụ lại không xuất hiện
Ba tháng trước
Tại Vân Liên Sơn
Trong rừng trúc có hai bóng trắng không ngừng tiến vào nhau, kiếm khí tỏa ra bốn phương dọa bay những chú chim đang kiếm mồi.
Leng keng
Kiếm của Tuyết Y rơi xuống đất, mím môi nhìn thẳng vào Tuyết Liên tiên tử dù tuổi thuộc hàng trung niên nhân dung nhan như vừa qua ba mươi, cắn môi nói
“Đồ nhi thua”
“Biết làm gì rồi”
Tuyết Y nhìn sư phụ mình một lúc rồi nhặt kiếm lên quay về nhà trúc, cô đánh cuộc với sư phụ thua thì chấp nhận bị phạt. Tuyết Y không đồng ý vào hoàng cung làm nữ quan rồi sư phụ nói chỉ cần đánh thắng người sẽ theo ý nguyện của Tuyết Y còn thua thì phải nghe theo sự sắp đặt của người và bị phạt 30 roi mây. Dù biết cơ hội thắng sư phụ rất mong manh nhưng cô vẫn muốn thử, thua là thua nên cô hoàn toàn chấp nhận hình phạt này.
Tuyết Y đi vào phòng của mình, không quá lớn cũng không quá nhỏ với bày trí đơn sơ chỉ có một chiếc giường, một bàn trà, một thư án để học và trong phòng có một góc nhỏ dành để trừng phạt cô mỗi khi học hành không nghiêm túc, có một ghế dài vừa đủ để Tuyết Y nằm lên trên đó có chiếc chăn nhỏ gấp lại để lót dưới bụng nhằm nâng mông cao lên, trên tường treo 3 cây roi là 1 thước gỗ dài và dầy, 1 cây roi mây và 1 cây roi do 3 cây roi mây bó lại với nhau. Từ nhỏ Tuyết Y thường bị phạt bằng thước gỗ và roi mây còn cây roi đặc biệt kia thì chưa từng nếm qua. Tuyết Y treo kiếm lên vách rồi đi lấy cây roi mây dài xuống đặt lên phía đầu ghế, cô cởi áo ngoài đến khi chỉ còn mặc bộ áo trong màu trắng, leo lên ghế nằm sấp nâng mông cao lên, rồi vòng tay ra sau kéo chiếc quần xuống tới đầu gối, đôi mông trần hoàn toàn bại lộ ra bên ngoài.
Hơn mười năm sống bên cạnh sư phụ, mỗi lần làm sai đều bị phạt vào mông trần những trận đòn đầu tiên còn khiến Tuyết Y xấu hỗ nhưng những lần sau thì quen thuộc. Có một lần Tuyết Y lấy hết can đam hỏi sư phụ là