[Spank][Bh] Sủng Thần - An Đại Nhân - Chương 11
Note:
Chào các reader thân yêu. Bổn đại nhân đã trở lại và lợi hại hơn xưa, mọi chuyện đều không thể viết theo kế hoạch khi cái ý tưởng nó lại đi ngược chiều nên chương mới sẽ có nhân vật mới xuất hiện. Đương nhiên là mỹ nữ, phúc hắc không kém gì Nhược Lam. Và đi kèm sẽ có một người bị ngược tiếp. Muốn biết ai thì kéo xuống đọc nhanh nhanh đi nhé. Nhưng đọc xong thì không quên cho ta vài cái bình luận nhé.
Hồi trưa đang xem TV thấy bộ phim đấu trường sinh tử tự dựng suy nghĩ một truyện về đấu trường spanking nghĩa là trong một không gian quăng một đám ker và kee vào rồi các ker đi tìm kee để đánh mông còn kee làm sao để bảo vệ cái mông của mình….hắc…hắc… Nhưng ham hố đào nhiều hố truyện quá rồi viết không đâu tới đâu hết nên đây là ý tưởng vẫn là ý tưởng mà thôi.
Đọc đi nhé
Nhớ comment ủng hộ quỹ tinh thần viết truyện.
—————————————–
Chương 11
Tuyết Y ngồi tại thư phòng, căn phòng trang trí lịch sự trang nhã, mùi đàn hương ấm áp lan tỏa khắp gian phòng nhưng Tuyết Y lại cảm thấy lo lắng sợ hãi đè nén nhất là khi nhìn bức tranh thiếu nữ bạch y gió thổi bay làn tóc dài đến eo, đứng lặng lẽ bên bờ ao sen ánh nét mặt hơi nghiêng nhìn về phía lương đình, khóe môi khẽ nhếch tình ý lan tràn. Chẳng hiểu sao Tuyết Y nhìn lại thấy bi thương, lòng quặn đau khó nhịn.
“Hướng thống lĩnh thật can đảm phi thương, sau mọi chuyện vẫn bình tĩnh thưởng thức tranh vẽ” Nhược Lam lạnh lùng trào phúng ngồi xuống nhìn thẳng Hướng Tuyết Y “Hướng thống lĩnh có cần giải thích cho bổn cung biết vì sao ngươi lại xuất hiện ở Thiên Hạ Đệ Nhất Lâu”
“Hạ quan chỉ bồi lục công chúa thưởng ngoạn mà thôi, mọi việc chỉ là trùng hợp. Nhưng sự việc xảy ra cho lục công chúa, ta cảm thấy vô cùng có lỗi sau khi trở về hoàn cung hạ quan sẽ đến trước mặt hoàng thượng và Hiền Phi tạ lỗi và nhận phạt” Tuyết Y lấy lại bình tĩnh không sợ hãi, lạnh lùng nhìn thẳng vào Đông Phương Nhược Lam.
Nhược Lam khóe môi khẽ nhếch, ánh mắt lạnh vài phần “Hướng thống lĩnh hình như rất thích bị lột sạch quần ăn đòn thì phải” thấy mặt Tuyết Y bị bản thân nói đến xấu hổ đỏ mặt, tâm trạng thoải mái một chút, tay chống cằm chớp mắt quyến rũ “Nếu sợ bị lột quần phạt roi thì có thể cầu xin bổn cung. Bổn cung còn thiếu Hướng thống lĩnh một nhân tình, chỉ cần Hướng thống lĩnh nói không muốn bị cởi quần phạt roi trên mông trần thì bổn cung sẽ hướng hoàng thượng thỉnh cầu miễn tội cho Hướng thống lĩnh” Nhược Lam ánh mắt phiêu phiêu nhìn về phía sau lưng Tuyết Y.
Dưới ánh mắt của Nhược Lam, Tuyết Y cảm thấy bờ mông của nàng bị nóng cháy đau nhức liên hồi. Mông vẫn còn sợ đòn nhưng bắt nàng nói ra lời vô liêm sĩ như vậy thì nàng thà bị đánh nát mông cũng không thể nói ra lời. Tuyết Y ngồi trầm mặt không trả lời câu hỏi của Nhược Lam.
Nhược Lam cười khúc khích, vẻ mặt thất vọng ủy khuất hòa hợp với gương mặt yêu nghiệt vạn người mê phải làm người đối diện tan chảy “Hóa ra Hướng thống lĩnh không tin tưởng bổn cung, thà bị phạt roi cũng không muốn nhân tình này. Được rồi, bổn cung không thích ép buộc người khác. Hướng thống lĩnh không thích thì bổn cung không cưỡng cầu. Bổn cung thật khâm phục tinh thần tự giác làm sai sẽ bị trừng phạt của Hướng thống lĩnh, bổn cung có một phần thưởng cho Hướng thống lĩnh”