Shortfic//Ngụy Tạo Của Thế Thân - Chương 2 (Hoàn)
Lưu Vũ vốn không biết nấu ăn nhưng vì Châu Kha Vũ có mẫu bạn trai lý tưởng là kiểu người đảm đang. Nên Lưu Vũ không ngại gì mà xả thân vào bếp thử hết công thức này đến công thức nọ chỉ mong muốn đổi lấy một lời khen ngợi từ anh. Mỗi lần được khen Lưu Vũ sẽ không nhịn được mà thả hồn bay lơ lững tận hưởng những giây phút thăng hoa ấy.
Nhưng bản thân cậu biết rõ Châu Kha Vũ khen cậu không phải vì cậu giỏi hay nấu ăn ngon. Mà đơn giản vì mấy món Lưu Vũ nấu vô tình có mùi vị thân thuộc giống như hương vị mà trước kia Jimmy vẫn hay làm cho anh ăn. Cậu mãi mãi hiểu rõ mình luôn là cái bóng của Jimmy.
Thậm chí có một khoảng thời gian Lưu Vũ yêu anh nhiều tới mức chỉ muốn tìm hiểu toàn bộ tính cách sở thích thói quen của Jimmy chỉ mong được làm người thay thế cho cậu ta trong trái tim Châu Kha Vũ. Nhưng càng dần về sau Lưu Vũ càng lúc lại thấy hối hận. Cậu muốn dứt khoát muốn Châu Kha Vũ toàn tâm toàn ý xem Lưu Vũ là phiên bản độc lập không pha trộn bất kỳ hình bóng của một ai trong đó.
Nhưng muộn rồi, cậu đã chiều hư Châu Kha Vũ tới mức bị hắn ta đem ra làm thú vui tiêu khiển tình dục mỗi lần phát tiết. Rồi lại lạnh nhạt lẳng lặng bỏ về phòng khiến để mặc cho Lưu Vũ co ro lạnh lẽo trong căn phòng không một tình yêu thực thụ nào.
Lưu Vũ đau lắm, đau ở đây không chỉ về thể xác mà là trái tim cậu đau, nó rỉ máu, nó muốn ngừng đập. Nhưng trách là trách Châu Kha Vũ quá có sức hút với Lưu Vũ, hắn ta rất biết cách làm cậu mãi không thể nào dứt ra khỏi anh khiến cậu đời đời muốn ở cạnh anh, hay nói đúng hơn là biến thành sủng vật vô tri vô giác của anh.
Khác với mọi hôm thì tối nay Châu Kha Vũ về nhà rất sớm, nếu bình thường mười hai giờ đêm anh mới về vì đi công việc và có lẽ là ăn chơi đàn đúm với một tên công tử bột nào đó ngoài quán bar cũng nên. Nhưng hôm nay hắn lại về lúc chín giờ tối, điều này làm Lưu Vũ cực kỳ vui vẻ, cậu ôm hy vọng chạy về phía anh, hôn một cái thật nhẹ ngay đôi gò má ấy câu lấy cổ anh nũng nịu.
“Hôm nay mặt trời mọc đằng Tây nha, người yêu mình thế mà lại về sớm ăn cơm với mình”.
Cậu liếc nhẹ đã đem toàn bộ sự chú ý của mình đặt lên bó bông được cầm chặt trên tay Châu Kha Vũ càng nhìn càng thêm phần háo hức trực tiếp nhảy lên người Châu Kha Vũ hôn tới.
“Anh lãng mạn quá rồi, đã thế còn mua hoa nữa, em rất thích, cảm ơn anh”.
Châu Kha Vũ quăng bó bông sang một bên, hai tay ôm siết lấy Lưu Vũ, sau đó mạnh bạo đáp lại cái hôn của cậu một cách thô bạo một đường thẳng bế Lưu Vũ thả lên giường. Anh không nói không rằng lật người Lưu Vũ lại, tư thế từ đằng sau càng làm lộ rõ đường cong chữ S và bờ mông được phô bày ra rõ ràng hơn.
Châu Kha Vũ không nhẫn nại mà lột sạch toàn bộ quần áo trên người Lưu vũ lẫn trên người mình ra. Một đường nhắm tới mà áp thẳng toàn bộ cơ thể lên tấm lưng trắng nõn nà của Lưu Vũ.
Miệng anh đảo lưỡi một vòng quanh tai liêm láp. Tay trái dùng sức bóp cằm cho Lưu Vũ nhìn thằng tay phải sờ soạng lung tung vuốt ve từ trên xuống dưới khiến Lưu Vũ như nổ tung nhiệt độ cơ thể nóng đến mức như có cả lò đúc phía dưới thân.