[Sa] 12 Chòm Sao - Chương 34
“Song Ngư? Đang nghĩ gì thế?”
Thiên Yết đi lên tầng thượng định hóng gió thì gặp được Song Ngư đang dựa vào lan can nhìn lên trời, hai mắt mờ mịt, mê man, nhịn không được lên tiếng cắt đứt suy nghĩ của hắn
“Tiểu Yết? Em lên đây làm gì?”
Song Ngư choàng tỉnh nhìn Thiên Yết trước mắt, ngơ ngác hỏi
“Còn phải hỏi sao? Đương nhiên là để hóng gió”
Thiên Yết liếc mắt nhìn Song Ngư, chân cũng bước tới lan can
“Tiểu Yết này, anh đang nghĩ….khi nào mới tới sinh nhật em?”
Song Ngư ngẩng đầu nhìn trời, im lặng một chút rồi lại nhìn Thiên Yết hỏi
Thiên Yết ngạc nhiên nhìn Song Ngư, sau đó lại lặng lẽ nhớ đến đêm hôm đó mình anh dũng đi hiến thân như thế nào lại bị người này vẻ mặt tiếc nuối chính trực bảo mình chưa đủ tuổi, chưa thành niên nên chưa thể hành phòng (làm chuyện phu thê :v) được
Mặt Thiên Yết bất tri bất giác đỏ lên, định nói gì thì ‘rầm’ một tiếng
Thiên Bình từ phía sau cánh cửa chạy vèo tới đứng trước mặt Thiên Yết, đề phòng nhìn Song Ngư
“Cậu hỏi sinh nhật em trai tôi làm cái gì?!”
“Ách anh rể, sao anh lại ở đây?” Song Ngư khóe miệng giật giật hỏi
“Tôi không ở đây thì ở đâu? Nói trước cho cậu là tôi không để cho cậu cướp Tiểu Yết bé bỏng của tôi đâu!” Thiên Bình tràn đầy khẩu khí nhìn Song Ngư
“Anh hai…” Thiên Yết đứng sau Thiên Bình định lên tiếng thì bỗng Nhân Mã đẩy cửa tiến vào, một tay nhẹ nhàng xách Thiên Bình lên mang đi
“Này! Thả tôi ra! Anh làm cái gì vậy?! Mau thả ra!”
Nhân Mã không để ý đến Thiên Bình đang cực lực giẫy giụa trên vai mình mà vẫn thản nhiên xách đi
“Thật ra….hôm nay là sinh nhật anh của tôi…” Thiên Yết ngập ngừng nói xong câu này rồi sau đó liền xoay người chạy khỏi đây
Song Ngư nhìn Thiên Yết chạy chối chết, khóe miệng từ từ cong lên, hôm nay là sinh nhật Thiên Bình thì ngày mai chắc chắn là sinh nhật Tiểu Yết, cuối cùng anh cũng không cần phải chờ nữa rồi
Khác với Song Ngư đang vui vẻ, Nhân Mã hiện tại vô cùng tức giận, anh kéo Thiên Bình đến phòng mình rồi đóng sập cửa lại, sẵn tay khóa trái cửa
“Sao cậu không nói cho tôi biết hôm nay là sinh nhật của cậu?!”
“Sao tôi phải nói cho anh biết chứ?”
Thiên Bình vô cùng ngạc nhiên hỏi
“Cậu…”
Nhân Mã định nói gì đó lại nghe Thiên Bình nói một cậu làm anh hận không thể bóp chết cậu
“Dù sao chúng ta cũng có quan hệ gì đâu”
“Cậu nói cái gì?” Nhân Mã sắc mặt trầm xuống, trong mắt cũng lóe lên tia nguy hiểm
“Tôi nói dù sao chúng ta cũng có quan hệ gì đâu”
Cố tình Thiên Bình lại chẳng nhận ra điều đó, không sợ chết mà lập lại câu nói của mình một lần nữa
Nhân Mã vẻ mặt âm u trong bóng tối càng trở nên đáng sợ, anh bước chầm chậm tới gần Thiên Bình
Thiên Bình lúc này mới nhận ra mình đang ở thế nguy hiểm, nhịn không được mà muốn chạy trốn
Nghĩ là làm, Thiên Bình nhanh như chớp chạy tới phía cánh cửa đang khóa kín, ý đồ muốn bỏ chạy
Nhưng là người tính làm sao bằng trời tính?
Ngay khi bàn tay Thiên Bình sắp chạm tới nắm đấm cửa thì đã bị một lực đạo cực mạnh ném thẳng lên giường
Tiếp đó Thiên Bình liền cảm thấy một sức nặng đè ép thân thể mình, ngước đầu lên liền nhìn thấy Nhân Mã đang nheo mắt nguy hiểm nhìn cậu
Ánh mắt ấy giống như một con dã thú đang quan sát con mồi của mình để xem nên xuống tay từ chỗ nào trước
Thiên Bình lúc này đã hoàn toàn sợ hãi rồi, cậu hét lên
“Nhân Mã! Anh mau tỉnh lại! Đừng để tôi hận anh!”
Có điều lúc này Nhân Mã lại không để ý tới lời nói đó của cậu mà lại nói
“Nếu như cậu chấp nhận làm người yêu tôi, tôi sẽ suy nghĩ lại về việc sẽ trừng phạt cậu thế nào”
“Làm người yêu anh? Trừng phạt?”
Thiên Bình mờ mịt tìm mấy từ trọng điểm
“Đúng vậy a, nếu cậu chấp nhận làm người yêu tôi, tôi sẽ dịu dàng với lần đầu của cậu, còn nếu không thì…cậu cũng biết rồi nha”
Nhân Mã dịu dàng đưa tay vuốt ve mặt Thiên Bình, thế nhưng cậu lại cảm thấy người lạnh như băng
“Nhân Mã, anh buông tôi ra trước đã, chúng ta từ từ nói chuyện”
Thiên Bình cố gắng cứu vãn tình thế nhưng Nhân Mã hiện giờ sao còn nghe lời cậu nói nữa?
“Tôi đếm đến ba, nếu cậu không nói thì tôi sẽ không dịu dàng đâu. Một”
Nhân Mã vừa nói vừa lột quần áo Thiên Bình
“Này khoan đã, có gì chúng ta từ từ nói chuyện, anh không nên manh động như thế!”
Thiên Bình hoảng loạn ngăn cản động tác của Nhân Mã
“Hai”
“Này đợi chút, anh nghe tôi nói đã”
Thiên Bình lúc này đã hoảng sợ tột độ rồi, dù cậu có ngăn cản thế nào đi chăng nữa thì Nhân Mã vẫn có cách lột sạch đồ cậu xuống
“Ba”
Lúc này, hai người trên thân đều trần trụi, hơn thế nữa cái khiến cho Thiên Bình để ý và sợ hãi chính là tính khí Nhân Mã đã đặt ở trước cửa huyệt của cậu, chỉ cần Nhân Mã động thắt lưng một cái, nó liền sẽ vọt vào trong người cậu mà không có bất kì tiền hí nào
“Được, tôi đồng ý!”
Trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc ấy, Thiên Bình buộc phải hét lên câu đó
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
Lời tác giả: Khụ khụ, tôi quyết định viết tiếp truyện này mấy thím ợ, dù sao cũng là tác phẩm đầu tay của tui, cũng vì nó mà tui mới nổi danh, tui bỏ không được nó. Hơn nữa bỏ mấy thím lâu như vậy tui cũng thật áy náy. Sẵn tiện, tôi lại có ý tưởng mới rồi, mấy thím có muốn nhảy hố không? Nhưng tui nghĩ chắc chẳng ai nhảy hố đâu ha….