[Sa] 12 Chòm Sao - Chương 30
Ba người Kim Ngưu, Thiên Yết, Song Ngư trầm mặc ngồi trên sofa mềm mại trong phòng khách nhìn nhau ‘đắm đuối’
Một lúc sau, Thiên Yết thở dài nhìn Kim Ngưu lên tiếng
“Ngưu ca, ừm, anh có thể đừng nói chuyện anh vừa mới thấy cho anh hai tôi không?”
Kim Ngưu ngẩng ra, định lên tiếng thì bị Song Ngư chen vào nói trước
“Tại sao lại không cho Kim Ngưu nói chuyện của chúng ta cho Thiên Bình chứ?!”
Thiên Yết liếc nhìn Song Ngư đang nổi giận chất vấn mình, dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn
“Tôi thật hoài nghi IQ của anh chỉ là trên giấy tờ!”
Song Ngư ngạc nhiên, bĩu môi nói:
“Tại sao?”
Thiên Yết hai mắt thâm trầm nói:
“Anh làm ơn thông não giùm tôi đi! Nếu nói chuyện này cho anh tôi chắc chắc chúng ta sẽ chẳng có ngày nào yên thân đồng nghĩa với việc chẳng có chút thời gian riêng tư nào với nhau cũng giống như việc bị theo dõi 24/24! Nếu chúng ta ‘quan hệ’ rồi, tôi lại làm ra vẻ đáng thương nói anh cướp mất tờ-rinh của tôi rồi lại không đến với nhau, đệch, chẳng phải tôi lỗ sao thì có lẽ anh tôi sẽ chỉ tức giận anh mấy ngày rồi từ từ chấp nhận tình sự của chúng ta thôi! Nhưng đằng này, chúng ta lại chưa có ‘quan hệ’ mới chết chứ!”
Song Ngư được Thiên Yết thông não liền hiểu ra, nhưng vẫn thắc mắc hỏi:
“Sao em không nói dối? Em cũng hay thế mà?”
Thiên Yết nghiến răng nói:
“Việc này không thể nói cho anh tôi được! Tuyệt đối không nói! Cho dù là nói dối!”
Song Ngư thắc mắc, lại hỏi:
“Tại sao?”
Thiên Yết phức tạp nhìn Song Ngư, sau đó bỗng dưng tức giận hét lên:
“Tại sao? Còn hỏi tại sao! Tại vì lão tử đếch có muốn làm nằm dưới chứ sao!”
Song Ngư và Kim Ngưu nhìn Thiên Yết đang tức giận trước mặt nào có còn bộ dáng trầm tĩnh như khi nãy? Thầm nghĩ:
“Quả nhiên tự tôn nam nhân vẫn chẳng thể vứt bỏ mà!”
Đúng lúc này, Song Ngư lại bình tĩnh nói:
“Tôi có thể cho em nằm trên nhưng phải tự thân vận động, rất cực nhọc đó!”
Thiên Yết mắt sáng rực nhìn Song Ngư:
“Thật sao?”
Song Ngư gật đầu, cười nhẹ
Thiên Yết mắt càng sáng như sao:
“Cực nhọc cũng chẳng sao! Chỉ cần được nằm trên là được!”
Song Ngư nhìn Thiên Yết như vậy, bên ngoài cười ôn nhu, nói:
“Chỉ cần em vui là được”
Bên trong lại thầm nghĩ:
“Hiện nay đang lưu hành trong-ngoài, em không biết sao? Nằm trên-nằm dưới gì chứ? Ai quan tâm mình nằm trên hay nằm dưới làm gì? Chính yếu là có thể ở bên trong hay không, được đút vào hay không kìa!”
Thiên Yết cảm kích nhìn Song Ngư, chạy lại định ôm anh hôn má lại bị anh bất ngờ xoay mặt, chuyển thành hôn môi. Hai người nhanh chóng ôm nhau, cháo lưỡi trao đổi nước bọt với nhau
Kim Ngưu hắc tuyến nhìn cái màn hôn kiểu Pháp trước mắt này mà thức thời đi về phòng mình nhưng đang đi giữa chừng thì đột nhiên nhận ra:
“Ơ? Hình như nãy giờ mình bị bơ?”
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
Lời tác giả: Vì sự kiện bé Ngưu đã rút ra kết luận ‘không nên nói chuyện với 1 đôi tình nhân, kẻo bị bơ’ :)))
Ta lại lặn tiếp, ta nghĩ sẽ không thể viết truyện trong thời gian dài vì ta thật sự rất bận, mong mọi người thông cảm cũng mong mọi người đừng đòi chap, cảm ơn!