[Sa 12 Chòm Sao] Bảo Bối Của Anh, Anh Yêu Em! - Chap 8:
Hình trên là Sư Tử – Thiên Bình (Gian xảo công x (Một chút) Tiểu bạch ôn nhu thụ)
Biệt thự riêng của Sư Tử, cả hai đều đang ở phòng khách xem ti vi. Thiên Bình ôm đĩa nho vừa ăn vừa đút cho Sư Tử, em một quả anh một quả đến vô cùng ngọt ngào
Bầu không khí đầy bong bóng màu hồng chợt đông lại khi tiếng chuông điện thoại Sư Tử vang lên, nhìn tên người gọi, là ba anh gọi tới
_ Ông già? Có chuyện gì sao?- Sư Tử giọng điệu không tốt hỏi
_ Sư Tử, ta… Ta tìm được một chút tung tích của em trai con rồi, vừa nhận được tin ta liền gọi cho con!- người đàn ông đầu dây bên kia dường như rất kích động, giọng nói có vài phần run run
Sư Tử nhíu nhíu mày, em trai? Sao anh không biết anh có một người em trai? Cùng cha khác mẹ?
_ Em trai?
_ Đúng! Có người nói, khi mẹ con rời nhà bỏ đi, trong bụng đã có… Ta… Ta đối xử với mẹ con như vậy, cái thai kia hiển nhiên không phải là con riêng a! Kia là em trai ruột của con, là đứa con trai thứ hai của ta…
Sư Tử thở dài, đưa tay bóp trán. Bỗng dưng từ đâu lòi ra thêm một đứa em trai, nếu đó là một thằng nhóc tham lam, anh không ngại bóp chết nó đâu. Nhưng quan trọng hơn…
_ Tại sao ông có thể điều tra ra tung tích của nó?- Sư Tử hỏi. Tuy anh không ưa ông ông ta, nhưng cũng không muốn nhìn ông ông ta bị lừa
_ Người điều tra nói, bên kia dường như có chuyện xảy ra nên thông tin hiện tại mới lơi lỏng một chút. Em trai con, hiện tại sống trong một gia tộc không nhỏ đâu! Mọi thông tin về nó, đều bị phong tỏa!
Sư Tử im lặng một lúc, thấy Thiên Bình khó hiểu nhìn mình thì mỉm cười dịu dàng xoa đầu cậu. Đúng là bảo bối quý giá của anh, có cậu bên cạnh, mọi phiền muộn đều như tan biến
_ Được rồi, tôi sẽ cho người tăng cường điều tra thông tin về nó. Nhưng có thể nói cho tôi, tại sao ông muốn tìm nó không?
_ Ừ, ta đã làm chuyện có lỗi với mẹ con. Sau khi bà ấy bỏ đi ta mới ân hận, lý ra ta nên tin tưởng bà ấy. Vì không thể điều tra ra thông tin và ấy đi đâu, ân hận chồng chất, ta vẫn luôn muốn bù đắp cho con. Nhưng con thì vẫn luôn hận hận ta, ngay cả cơ hội nói chuyện với con con còn không cho ta. Nếu có thể tìm thấy đứa nhỏ kia, nếu nó không hận ta, ta hẳn là có thể bù đắp cho nó!- giọng Sư Hữu trầm thấp tựa như đang đè nén trả lời
_… Kia, nếu ông đã có lòng hối hận và cố sức tìm kiếm nó, tôi sẽ giúp sức. Ông không cần quá lo lắng đâu, cha!- nói xong, không đợi người kia kịp phản ứng Sư Tử đã cúp máy
Thiên Bình thấy anh cúp máy thì nhào vào lồng ngực anh, ra sức cọ cọ. Hai tay ôm siết lấy hông anh. Thấy anh lộ vẻ mặt khó hiểu, cậu liền giải thích:
_ Em… Nhìn thấy anh có thể tha thứ cho ông ấy, em rất vui. Đã rất lâu rồi, em không nghe anh không gọi ông ấy là cha! Nên…
_ Ửm? Bảo bối cũng nghĩ anh không nên giận ông ấy sao?- Sư Tử xấu xa đưa tay xoa vành tai mẫn cảm của cậu
_ A… Đúng, đúng vậy. Nếu là em trong hoàn cảnh đó, em cũng sẽ hành xử như ông ấy thôi!- Thiên Bình thoát khỏi tay anh, bĩu môi nói