Review Truyện Hiện Đại - REVIEW CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM
Tên truyện: Chúa sẽ phù hộ em
Tác giả: Cố Khúc
Thể loại: Hiện đại, chiến tranh – gia tộc, ngược tâm, tình chị em, OE (tùy người đọc cho rằng đó là HE hay SE)
Nhân vật chính: Ngô Thương Lâm x Ngải Mễ Lạp
(Nữ nhân viên không ổn định x Cậu hai gia tộc buôn vũ khí)
Văn án:
Trong tiếng Urdu, “Tạm biệt” là “Khuda hafiz”.
“Khuda” là Thượng đế của người Ba Tư, còn “Hafiz” bắt nguồn từ chữ “Hifz” trong tiếng Ả Rập, có nghĩa là “bảo vệ”. Cho nên câu nói này có thể được hiểu là: “Chúa sẽ phù hộ bạn”. Nó được sử dụng phổ biến trong cộng đồng người theo và không theo đạo Hồi. Tại vùng Tây Bắc Pakistan, đặc biệt là hai bên đèo Khyber gần Afghanistan, khi tạm biệt hoặc biết sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa, người ta sẽ nói: “Khuda hafiz – Chúa sẽ phù hộ bạn!”. Khi mới bắt đầu học tiếng Urdu, cô cảm thấy câu nói này là lời từ biệt đẹp nhất trên thế gian. “Chúa sẽ phù hộ em!”, khi nói lưỡi hơi cong về phía sau, nhẹ nhàng thốt ra. Khi nói như thế, ngay đến ánh mắt cũng sẽ trở nên rất đỗi dịu dàng. Cô đã không biết thì ra khi một người không thể ở bên đối phương được nữa, họ cũng sẽ nói như vậy, Chúa sẽ phù hộ cho em, chứ không phải cho tôi.
Cảm nhận:
“Chúa sẽ phù hộ em” bắt đầu khi nữ chính Mễ Lạp, vừa mất việc, nhận được một yêu cầu kỳ lạ từ một trong những người giàu có nhất Trung Quốc. Ông ta đề nghị cô sang Pakistan thuyết phục người tình đang giận dỗi của ông quay trở lại, và đổi lại, cô sẽ nhận được một khoản tiền khổng lồ. Với tâm trạng “không còn gì để mất”, cô quyết định dấn thân vào nhiệm vụ này. Tuy nhiên, ngay từ đầu, cô đã nhận ra rằng “một món hời” như vậy chưa bao giờ là dễ dàng. Những khó khăn ập đến, khiến hành trình của cô trở thành một chuỗi thử thách khắc nghiệt.
Mọi chuyện trở nên phức tạp hơn khi cô mắc kẹt trong một trận bão tuyết trên ngọn núi hoang vắng cùng với Lâm – một chàng trai chỉ mới 20 tuổi, nhưng đã phải đối mặt với hoàn cảnh bi đát không khác gì cô. Như là đoạn trích dẫn của Gregory mà tác giả Cố Khúc đã lồng vào truyện rằng “Thực ra mọi câu chuyện đều bắt nguồn từ một thành phố xa lạ, một người đàn ông đến cùng những điều kì diệu lạ thường”. Vậy người đàn ông đó là ai? Đó là Lâm – cậu Hai của một gia tộc giàu có và quyền lực, mang trong mình nhiều bí ẩn, những điều khiến Mễ Lạp không thể ngờ tới.
Ban đầu, Lâm không để lại ấn tượng tốt với Mễ Lạp. Ánh mắt của chàng trai trẻ mang một sự hằn học, lạnh lùng và xa cách, khiến cô không buồn bận tâm đến anh. “Cô không nói tôi cũng biết, đi tìm đàn ông chứ gì?” Lâm mỉa mai, nhưng dường như phía sau sự cứng rắn ấy là những cảm xúc chưa được tiết lộ. Thế nhưng, khi vô tình phát hiện tên Lâm được khắc trên một tảng đá bằng tiếng Trung, lòng cô chợt nảy sinh sự cảm thông với người đồng hương cùng cảnh ngộ ở nơi hẻo lánh này. Từ đó, Mễ Lạp quyết định giúp anh thoát khỏi cơn bão tuyết dữ dội, cảm xúc giữa hai người cũng bắt đầu thay đổi từ đó. Mễ Lạp không còn coi Lâm là một kẻ đáng ghét và Lâm nhận ra rằng Mễ Lạp cũng không phải là một cô gái “xấu xa” như anh từng nghĩ. Khi cùng nhau đối mặt với những tình huống nguy hiểm, cả hai trở nên gắn bó và thấu hiểu nhau hơn. “Em sẽ đợi anh,” cô nói với Lâm, thể hiện tình yêu sâu sắc và sự hy sinh không lời cho người đàn ông này.
Sau khi cùng nhau vượt qua cơn bão, họ tiến vào một ngôi làng, nơi mà tình cảm giữa hai người tiếp tục nảy nở. Những trải nghiệm cùng người dân làng khiến họ thêm gắn bó, và dần dần, mối quan hệ giữa Lâm và Mễ Lạp đơm hoa, chớm nở, một tình yêu lặng lẽ nhưng mãnh liệt. Thế nhưng, câu chuyện không dừng lại ở đó. Khi rời khỏi vùng đất hẻo lánh, họ bước vào một cuộc chiến gia tộc đầy cam go và khốc liệt, nơi mà tình yêu, sự đấu tranh và những nỗi đau đan xen lẫn nhau. Sự xuất hiện của nam phụ đã đẩy mối quan hệ giữa hai gia tộc vào cuộc chiến không khoan nhượng.
Với bộ truyện này, nhân vật nam chính thật thảm, Lâm không chỉ bị ngược tâm mà còn ngược thân. Nhưng rất may, trong những phút giây ngặt nghèo, Mễ Lạp không hề nao núng. Cô lựa chọn đứng về phía Lâm, đối mặt với hiểm nguy để cùng anh chiến đấu. Những giọt nước mắt, tình yêu và sự đau thương đã trở thành động lực để cả hai kiên cường vượt qua tất cả. Lâm vì Mễ Lạp mà từ bỏ tất cả, chấp nhận không giành lấy gì nữa và Mễ Lạp cũng không cho phép mình gục ngã, vì cô biết, chỉ có sự quyết tâm và lòng dũng cảm mới giúp họ chiến thắng số phận.
Truyện không chỉ gây ấn tượng bởi mối tình sâu đậm giữa hai nhân vật chính mà còn thu hút nhờ những tình tiết về thế sự, chính trị được xây dựng rất chắc tay. Với những ai yêu thích sự đan xen giữa các sự việc chính trị, quốc gia và tình cảm lãng mạn, đây sẽ là một lựa chọn tuyệt vời để bạn đổi gió.
Review bởi May thích đọc truyện
————————–TRÍCH TRUYỆN——————————————–
Lâm và Kangkun đang lăn lộn trên nền tuyết, có lúc Lâm chiếm thế thượng phong, có lúc lại là Kangkun. Nhìn thấy tôi bò tới, Lâm tức giận quát: “Tránh ra!” Kangkun lợi dụng lúc anh bị phân tâm, thụi mạnh một cú khiến khóe miệng anh rách toạc, máu tươi chảy xuống cả dưới cằm. Tôi xót xa, lao tới lấy ôm chặt Kangkun từ phía sau.
Lâm nhân cơ hội lăn sang bên trái, bật dậy, đồng thời, quát: “Ngải Mễ Lạp, cô đang làm gì vậy?”
“Giúp anh.”
Anh tức giận quát: “Ai cần cô giúp!”
Kangkun nói: “Cô ta thích mày mà.”
Lâm sững sờ, tôi cũng ngây ra.
************************************************
“Lại là bão tuyết…” Tôi mếu máo than thở. Khu vực lòng chảo Broughton đang từng ngày từng giờ biến thành thế giới của bão tuyết, càng chần chừ càng không đi nổi. “Vậy còn đường nào khác không? Tôi thực sự có việc quan trọng phải đi Chitral.”
Lâm nhăn mày, đôi mắt đen láy nhìn tôi chằm chằm. “Việc quan trọng gì đang đợi cô ở Chitral thế?”
“Việc riêng.”
“Cô không nói tôi cũng biết, đi tìm đàn ông chứ gì?”. Anh ta mỉa mai.
Tôi đáp bừa: “Ừ.” Muri cũng là đàn ông chứ bộ.
Mặt Lâm lập tức sa sầm, mãi lâu sau anh ta mới nói tiếp, ngữ điệu có vẻ xa lạ : ” Ngài tiểu thư, cô cũng có nhiều trò đấy nhỉ!” Nói rồi anh ta ngồi dậy, quay lưng về phía tôi.
Tôi định giải thích rõ với anh ta nhưng hễ mở miệng ra là lại không biết phải nói thế nào, cuối cùng chỉ hỏi một câu gọn lỏn : “Lâm, anh giận đấy à ?”
Anh ta “hừ” một tiếng.
************************************
“Em sẽ đợi anh.” Tôi nói.
Anh gật đầu.
Tôi mỉm cười, mắt ngân ngấn nước: “Chúa sẽ phù hộ anh, ông xã của em.”
Chúa sẽ phù hộ cho anh, cầu mong ánh mặt trời mỗi ngày đều chiếu rọi lên người anh, cầu cho thế giới của anh từ nay sẽ không còn phân tranh, hận thù và tàn tật, cầu mong anh sẽ không còn đau khổ, cô độc và bị phản bội, cầu mong anh có thể tìm thấy hạnh phúc mà em không thể đem lại cho anh. Lâm, em yêu anh, em nguyện đánh đổi mọi hạnh phúc còn lại trong cuộc sống đời mình để cầu xin Chúa mãi ở bên che chở cho anh!