[Reup/Đm][Full] Trùng Sinh Thành Chó Dẫn Người Mù - Chương 16
Trương Khải Minh mấy ngày tiếp theo đều không ngừng lui tới, phần lớn đều chọn lúc Tiếu Nhâm không có ở nhà, ông kiên trì muốn dẫn Trương Hàng về, thậm chí còn biểu thị mình có thể vì nuôi dưỡng Trương Hàng mà không tái hôn. Trương Hàng không đồng ý, cậu cũng không phải vì tự tôn của mình mà không để ý đến ý tốt của người khác, càng không phải loại người không biết nhìn tình huống. Cậu đồng ý để Trương Khải Minh tiếp tục trả phí nuôi dưỡng cho mình, lại không chịu dọn về, cậu không muốn cuối cùng lại gây sự đến mức Trương Khải Minh ngay cả huyết mạch của mình cũng không có.
Hai người giằng co thật lâu, Tiếu Nhâm rốt cục cũng nghe nói chuyện này, hắn còn cảm thấy rất kỳ quái, không hiểu vì sao Trương Hàng lại không muốn về ở với cha mình, hiện tại rõ ràng ngày tháng khó khăn như vậy, hắn mỗi ngày nhìn Trương Hàng sờ tới sờ lui đều khó chịu thay cậu, hiện tại có người nguyện ý chiếu cố cậu, vì sao lại không quay về.
Trương Hàng chỉ cười khổ một tiếng, mang theo áy náy biểu thị bản thân sẽ mau chóng tìm được nhà mới để thuê, sẽ không làm phiền hắn nữa.
“Không không không, anh không phải có ý này, ” Tiếu Nhâm vội vã xua tay, “Kỳ thực anh còn rất thích em ở đây, có thể giúp anh chia sẻ tiền thuê nhà, Đại Hắc còn ngoan như vậy. Thế nhưng anh cho rằng, em cần có người thân chiếu cố.”
Trương Hàng cũng không giải thích, có một số việc không thể tùy tiện nói ra tranh thủ người khác đồng tình, thân thế của cậu còn quan hệ đến mặt mũi của Trương Khải Minh, cậu không muốn ba ba khó xử.
Thế nhưng suy tính đó của Trương Hàng căn bản lại không tồn tại trong suy nghĩ của bà Trương, lúc bà tìm tới Trương Hàng thì Tiếu Nhâm cũng vừa lúc ở nhà. Hắn thấy người gõ cửa là một bác gái còn tưởng là người trong tiểu khu này, bởi vì Tiếu Nhâm là cảnh sát, còn rất nhiệt tình, thế nên những bác gái trong khu này có gặp phiền phức gì đều thích chạy tới tìm hắn hỗ trợ.
“Bác gái, bác đến đây có chuyện gì không?” Tiếu Nhâm mở cửa mời bà Trương vào nhà.
Bà Trương đối diện với vị cảnh sát trẻ tuổi này vẫn rất khách khí, chỉ là giọng điệu của bà có chút không tốt lắm, nói: “Bác là mẹ của Trương Khải Minh, bác đến tìm Trương Hàng.”
Tiếu Nhâm có chút chần chờ, hắn tuy rằng sơ ý, thế nhưng bởi vì nghề nghiệp nên cũng là trong thô lỗ có tinh tế, bình thường chuyện của mình vô cùng tùy tiện, thế nhưng ở một vài tình huống hắn lại có trực giác rất nhạy bén. Chỉ một câu nói vừa rồi hắn đã ý thức được không ít tình huống, bà Trương dùng từ ” Mẹ của Trương Khải Minh”, mà không phải “Bà nội của Trương Hàng”, hơn nữa mỗi lần Trương Khải Minh tìm đến Trương Hàng thì đều gọi cậu là “Hàng Hàng”, thế nhưng bác gái này lại gọi tên thật.
Vì lý do an toàn, hắn cũng không lập tức đi gọi Trương Hàng đang ngủ trong phòng mà lên tiếng hỏi: “Xin hỏi, không biết bác đến vì việc gì?”
Bình thường trong lúc nói chuyện phiếm với Trương Hàng, Tiếu Nhâm nhận thấy được Trương Hàng đối với Trương Khải Minh là phi thường kính yêu, cũng tin tưởng ba ba đối xử với mình rất tốt. Thế nhưng, mặc dù cậu không nói ra miệng, thế nhưng Tiếu Nhâm vẫn lờ mờ nhận ra Trương Hàng đối với cha mẹ của Trương Khải Minh có một chút lảng tránh. Vì vậy Tiếu Nhâm mới muốn hỏi rõ mục đích đến đây của bà Trương, nếu như đối phương thật sự có ý đồ không tốt, trước hết vẫn không nên để Trương Hàng đi ra gặp mặt, đứa trẻ còn nhỏ như vậy… đã rất đáng thương rồi.