Quyền Thần Dưỡng Thành [Edit] [Cổ Đại, Nữ Giả Nam] - Chương 60
Quân Tây Lăng lần này do Uy Vũ đại tướng quân làm thống soái, dẫn hai mươi vạn đại quân tiếp cận biên giới Đại Hạ, cùng Hạ Vân Trùng một tây một bắc xe tướng hô ứng(*), dự mưu đã lâu, khí thế dâng cao.
(*) xe tướng hô ứng: hợp tác ăn ý
Hạ Diệc Hiên dẫn mười vạn Bình Nam quân một đường gấp gáp hành quân, mười ngày sau đã đến Tây Xuyên. Tây Xuyên bao gồm mười quận và nhiều thị trấn nhỏ. Trong đó, Sư Sơn, Ninh Biên, Lộ Dương, Quảng Thiên là bốn quận trực tiếp giáp với Tây Lăng. Tiên đế khi còn tại vị cùng Tây Lăng giao tranh không ngừng, hai nước đều chịu tổn thương. Cho đến năm năm trước, các hoàng tử Tây Lăng tranh quyền đoạt vị, tiên đế cũng vì đối phó với bè đảng Lý phi nên không thể khai chiến với Tây Lăng, hai nước vì thế tự động ngừng chiến một thời gian.
Hạ Vân Khâm và Hạ Diệc Hiên được nghe chiến báo, kế hoạch ban đầu vốn là bình loạn Tề vương trước, sau mới chinh phạt Tây Lăng. Dù sao đất Tề ở ngay trong lòng Đại Hạ, Hạ Vân Trùng lại là hoàng tử, nếu để hắn lớn mạnh, thật sự là tai họa khôn lường; mà Chinh Tây quân hàng năm đóng ở Tây Xuyên, lại từng nhiều lần cùng Tây Lăng đối chiến, hai quân đối chọi, cho dù không thể đại thắng thì thủ thành hẳn là không có vấn đề. Chờ Hạ Diệc Hiên thu thập Hạ Vân Trùng, diệt trừ mối hoạ trong nước rồi viện trợ Tây Xuyên.
Nhưng bọn họ lại vạn vạn thật không thể ngờ Chinh Tây quân thế mà lại thua tan tác. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đã để mất hai quận Lộ Dương và Quảng Thiên. Mắt thấy Tây Xuyên sắp vào tay giặc, Hạ Diệc Hiên đành phải khẩn cấp điều quân, đích thân dẫn Bình Nam quân hướng về Tây Xuyên.
Hạ Diệc Hiên đem đại quân đóng ở quận Quảng Dương, cùng nơi đóng quân ở hai quận Sư Sơn và Ninh Biên hình thành một thế tam giác, chặt chẽ vây quanh quân Tây Lăng.
Tình hình trong quận Quảng Dương rất hỗn tạp. Ngoài Bình Nam quân còn có bốn năm vạn Chinh Tây quân bại trận, còn có dân chạy nạn, chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã trở nên cực kỳ hỗn loạn. Tây Lăng quân mặc dù đại thắng nhưng lại không thừa thắng truy kích. Theo thám tử báo lại, thống soái quân Tây Lăng thường lui tới hai thành Lộ Dương, Quảng Thiên, hiển nhiên là để điều binh khiển tướng, cứ như thể là cho Hạ Diệc Hiên thời gian.
Đại trướng quân chủ lực dựng ở phía đông thành, tạm thời trưng dụng phủ đệ của một phú hộ Tây Xuyên. Hạ Diệc Hiên đứng trước đại sảnh, nhìn bản đồ địa thế Tây Xuyên, cau mày.
Vừa rồi hắn triệu kiến hai tướng lĩnh Chinh Tây quân phụ trách phòng thủ hai quận Lộ Dương và Quảng Thiên. Hai gã tướng quân Ứng Lạc và Khúc Quân Nghị tuy rằng liên thanh thỉnh tội, nhưng trên mặt vẫn là thái độ không phục. Ứng Lạc chỉ vào hịch văn đang mở, thẳng thừng hỏi: “Vương gia, lời viết trong này rốt cuộc là thật hay giả?”
Hịch văn kia Hạ Diệc Hiên đã sớm xem qua. Hành văn sắc bén, từng câu từng chữ như đâm thẳng vào chỗ đau trong lòng hắn.
“… Nay Đại Hạ gian nịnh khắp cả. Hạ chủ(*) vô năng tàn ngược, tâm địa sài lang, thêu dệt tội danh, tru sát trung thần lương tướng, không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Trước có đế sư Lỗ Tề Thắng, sau có thống soái hai quân Chinh Tây, Định Bắc Nghiễm An vương chịu thảm hoạ diệt môn, cả người và thần đều căm phẫn.
…
Đại Hạ là nước láng giềng của Tây Lăng, mối bang giao nghìn vàng khó cầu, Tây Lăng không khi nào dám quên. Hiện tại Đại Hạ có đế tinh giáng thế, Tề vương Hạ Vân Trùng mưu lược hơn người, lòng mang thiên hạ. Tây Lăng nguyện cứu Đại Hạ trong cảnh nước sôi lửa bỏng, phò trợ minh quân. Nhật nguyệt chứng giám, xem thử hôm nay trong Đại Hạ, ai xứng làm chủ thiên hạ!”
(*) Hạ chủ: vua Đại Hạ, ý nói Hạ Vân Khâm