Quyền Thần Dưỡng Thành [Edit] [Cổ Đại, Nữ Giả Nam] - Chương 59
Bà chủ tiệm rượu chính là người đã thoát ra từ Phược Hổ Lao hôm đó–Nghiễm An Vương Mộ Tử Duyệt. Năm đó nàng phụng mệnh tiên đế tiếp quản thủ vệ hoàng cung, đối với Phược Hổ Lao do tiền triều để lại cực kỳ hứng thú. Cẩn thận nghiên cứu mấy ngày, nàng phát hiện một bí mật: chỗ sâu nhất trong bức tượng hình đầu hổ gắn trên tường trong lao có cơ quan. Bên trong miệng hổ, ở chỗ cao nhất có chốt mở, nhấn một cái sẽ mở ra một cửa đá dẫn đến một đường hầm nối thẳng từ ngự hoa viên ra hồ Ngọc Tuyền, mà dòng chảy trong hồ Ngọc Tuyền thông với sông Lâm An.
Nàng tinh thông bơi lội, đối với địa hình hoàng cung và kinh thành rõ như lòng bàn tay, chỉ cần tính đúng khoảng cách gần nhất giữa hồ Ngọc Tuyền và sông Lâm An thì có năm phần chắc chắn có thể đào thoát.
Thị vệ Lý Dụ là tâm phúc vài năm trước nàng xếp vào cung. Lúc trước tiên đế đem cấm vệ quân từ tay nàng giao cho Hạ Diệc Hiên tiếp quản, nàng không tin Hạ Diệc Hiên nên đã để lại nhiều mật thám trong cấm vệ quân để đề phòng hắn đối với Hạ Vân Khâm bất lợi, Lý Dụ chính là một trong số đó.
Nhiều năm trôi qua, các mật thám đều không phát huy tác dụng gì, không ngờ trong hoàn cảnh nàng cùng đường mạt lộ lại giúp nàng tìm được hy vọng.
Nàng không muốn chết, mà cho dù chết, nàng cũng không thể chết trong Phược Hổ Lao. Làm sao nàng có thể để Hạ Vân Khâm và những người khác phát hiện bí mật của nàng? Nếu bọn họ biết Nghiễm An Vương nắm giữ triều chính nhiều năm như vậy là nữ thì…
Nhưng không ngờ Lệ thái phi xuất hiện làm xáo trộn kế hoạch của nàng. Lão thái bà này ở lì trong phòng giam cằn nhằn không dứt khuyên nàng uống thuốc độc tự sát. Mắt thấy canh ba đã gần đến, nếu không hành động sẽ vuột mất thời cơ. Rơi vào đường cùng, nàng đành phải uống chén lạc tiếu tán. Lạc tiếu tán là nội độc, vốn không hộc máu, chỉ là nàng thấy Thẩm Nhược Thần lại tới Phược Hổ Lao lần nữa, đành phải vận nội công làm chính mình hộc máu để dọa Thẩm Nhược Thần rời khỏi.
Nàng chạy ra ngoài Phược Hổ Lao, thừa dịp trong cung đại loạn muốn nhảy vào hồ Ngọc Tuyền. Đem chút hơi tàn chạy ra ngoài, nàng hấp hối ngã xuống bên bờ hồ. Đến khi mở mắt, nàng cơ hồ không tin vào mắt mình: không ngờ người ở trước mắt mình thế mà lại là Mộ Thập Bát!
Mộ Thập Bát bị Hạ Đao đập cho một gậy, không ngờ nhờ vậy mà đầu óc trở nên thanh tỉnh chưa từng có. Không chỉ nhớ ra thân phận của mình, hắn còn lanh lợi phán đoán tình huống, đem tâm tư Mộ Tử Duyệt suy đoán theo mọi khả năng. Nghiễm An vương phủ bị lớp lớp người vây quanh, hắn tìm không được ai để thương lượng, đành phải như ruồi bọ không đầu, chạy loạn khắp nơi trong hoàng cung, vậy mà vừa vặn đụng phải Mộ Tử Duyệt đang chạy ra.
Hắn vốn là muốn cùng Mộ Tử Duyệt tìm nơi núi thẳm rừng sâu, thoát ly chốn thị phi lắm tai mắt này, nhưng lúc đó mạch tượng Mộ Tử Duyệt rối loạn suy yếu, độc tính lạc tiếu tán phát tác. Rơi vào đường cùng, hắn đành phải đi tìm đại ca và nhị ca của hắn, nhờ giúp đỡ người ngựa và bạc, tạm thời lưu lại trong một biệt viện trong một thành nhỏ có tên là Ký Xa.
Lúc đó tình hình Mộ Tử Duyệt vô cùng hung hiểm. Nàng trúng độc lại còn vận nội công, làm cho độc tính khuếch tán, lại không được kịp thời ép chất độc ra ngoài, tuy rằng dùng linh đan, nhưng vẫn nhiều lần nguy kịch.