Quyền Thần Dưỡng Thành [Edit] [Cổ Đại, Nữ Giả Nam] - Chương 20
Nhận chậu nước từ Mộ Thập Bát, Mộ Tử Duyệt liền lệnh cho hắn ra phòng ngoài. Nàng vừa mới xử lý vết thương xong thì nghe được tiếng kêu khe khẽ bên cửa sổ.
Nàng ngưng thần nghe một lát rồi mở cửa sổ, lập tức một bóng người linh hoạt nhẹ nhàng tiến vào phòng, đúng là Mộ Đại.
“Thế nào, lai lịch những người đó là ai, điều tra rõ ràng chưa?” Mộ Tử Duyệt thấp giọng hỏi.
“Bẩm Vương gia, tình hình có chút quỷ dị, những người này dường như không cùng một phe.” Mộ Đại hồ nghi.
Mộ Tử Duyệt gật đầu nói: “Không sai, hai người đầu tiên là người của Thụy vương phủ, chính là Hạ Diệc Hiên đến đùa giỡn ta.”
Mộ Đại tỉnh ngộ: “Chả trách nhóm người thứ hai lại có vẻ khác, võ nghệ chỉ tạm được nhưng lại thẳng hướng Thẩm đại nhân mà tấn công, nếu không có Vương gia chống đỡ, chỉ sợ Thẩm đại nhân khó bảo toàn tính mạng.”
“Nếu là nhắm vào Nhược Thần, trừ Lỗ Tề Thắng ra nhất định không còn ai.” Mộ Tử Duyệt suy nghĩ một lát nói, “Kỳ thi mùa xuân lần này, lão già kia đã bị Nhược Thần đắc tội đến thảm rồi.”
“Vương gia cao minh.” Mộ đại khâm phục nói.
“Hai người kia hiện đang ở đâu?” Mộ Tử Duyệt cau mày nói.
“Các ngài vừa đi, không qua mấy chiêu bọn người kia đã bỏ trốn, Mộ Nhị đuổi theo , bây giờ còn chưa tới phục mệnh.”
Mộ Nhị khinh công thượng thừa, đi theo Hạ Đao hẳn là không có gì đáng lo. Mộ Tử Duyệt gật gật đầu: “Tốt, xem bọn Thụy vương phủ có thể tra ra cái trò gì.”
Mộ Đại gật gật đầu, bỗng nhiên nghiêm mặt nói: “Vương gia, ngài sau này vạn vạn lần đừng vui đùa như vậy nữa, lúc tên áo đen kia tung chưởng về phía ngài, tiểu nhân đã rất sợ hãi, ngài lại còn không cho tiểu nhân ra cứu. Lỡ như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, ngài nói tiểu nhân phải tạ tội thế nào đây!”
Mộ Tử Duyệt sờ mũi, cười khan nói: “Cũng là vì không muốn làm bại lộ thân phận của ngươi thôi, yên tâm, bổn vương có chừng mực, ngươi xem, chẳng phải Thụy vương cũng đã ra mặt giúp ta. Còn một tên nữa, thân phận hắn thế nào?”
“Tiểu nhân không dám đến quá gần, giữ khoảng cách xa xa theo dõi trong chốc lát đã mất dấu. Người nọ tuổi chừng bốn mươi, dáng người trung bình, võ lâm Trung Nguyên không có nhân vật nào như vậy, mặt mày cũng không giống người dị tộc, tiểu nhân đoán chắc là người ẩn cư nơi hẻo lánh. Chưởng pháp và khinh công cao như vậy hẳn là không khó tra lắm, Vương gia yên tâm.” Mộ Đại sắc mặt ngưng trọng, “Vương gia đã đắc tội người này khi nào? Xem thân thủ của hắn, ta cùng một vị huynh đệ liên thủ mới có thể đối phó được.”
“Ta làm sao có thể đắc tội người trong võ lâm. Tên Hạ Diệc Hiên kia chính là hiềm nghi lớn nhất, còn cả Lỗ Tề Thắng, Tần Trùng đều có thể.”
“Thụy vương?” Mộ đại ngạc nhiên, “Không phải hắn cứu Vương gia sao?”
“Chỉ sợ là có mưu đồ khác.” Mộ Tử Duyệt có chút phiền não, biểu cảm của Hạ Diệc Hiên trước khi đi lại hiện lên trong đầu.