metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Phượng Hoàng Hồi Sinh - 95

  1. Metruyen
  2. Phượng Hoàng Hồi Sinh
  3. 95
Prev
Next

Mộc Chân híp mắt, quan sát nữ tử đôi lúc sau đó trở lại trạng thái ban đầu, tươi cười nói.

– Vị cô nương này từ đâu tới, tại hạ thật không quen biết. Phiền tránh đường.

Nử tử kia nheo mày nhìn hắn, nàng có vẻ không hài lòng với cách ứng đối của hắn cho lắm. Bước một bước về trước, nàng ta vung roi vào thân ngựa khiến nó hí lên một tiếng to sau đó điên loạn chạy.

Nhìn xe ngựa nghiêng ngã chạy thẳng về phía trước, tên nô bộc đứng phía sau cười nịnh nọt lấy lòng.

– Người xem. Hắn ta đúng là thỏ đế, mới doạ một chút đã như vậy…

Nữ tử nhếch mép, ánh mắt vẫn tập trung về phía cát bụi mịt mờ.

– Thỏ đế hay cáo già vẫn chưa thể khẳng định. Ta chỉ biết, vừa rồi roi da của ta có thể chạm vào thân ngựa là vì hắn cố tình.

…

Thảo Nguyên rộng lớn xanh ngát mở ra trước mắt. Những bãi cỏ xanh mượt bao phủ một khoảng bao la. Không khí nơi đây trong lành hơn hẳn, tiếng chim hót cũng trong trẻo hơn nơi khác.

Mộc Chân liếc nhìn khung cảnh tươi đẹp ấy, không nói gì hắn chỉ nở một nụ cười bí hiểm.

Tiếng vó ngựa, tiếng gió lùa ngày một giảm, tốc độ chậm dần. Không lâu sau đó, tiếng “uy” kéo dài của phu xe báo cho hắn biết đã đến nơi.

Tên cận vệ bên ngoài nói vọng vào.

– Chủ tử! Chúng ta đã đến nơi.

Nói rồi hắn nghiêm cẩn cúi đầu chờ đợi phản ứng của Mộc Chân.

Hít một hơi, Mộc Chân nhếch mép cười sau đó đáp ừ một tiếng. Tên cận về nhanh chóng vén màn, đặt ghế đỡ bên dưới xe dẫn đường Mộc Chân xuống.

Hắn chắp hai tay sau lưng, đi thẳng về phía cổng trại. Từ phía trong, có hai người đàn ông cao to đang cười chào đón, dắt theo đội binh bước ra ngoài.

– Ây! Cứ tưởng ngài không đến. Bát… À không biết…

Nhìn thấy vẻ lưỡng lự của người đàn ông, Mộc Chân cười bình thản.

– Thúc Nhạc La, không cần câu nệ câu xưng hô. Cứ gọi ta là Mộc Chân.

– Như thế sao được, ngài dù gì cũng nắm lãnh thổ binh quyền….

– Được rồi, được rồi. Cứ gọi Bát Vương.

Mộc Chân không thích bàn về chủ đề này, hay nói đúng hơn là hắn cực kì ghét chủ đề này. Xua tay tỏ vẻ không quan tâm, hắn đi thẳng vào trong với lửa giận trong lòng.

Hắn chợt nhận ra, thảo nguyên có cái hay của thảo nguyên. Chắp hai tay sau lưng hắn ung dung vừa đi vừa nói chuyện với người đàn ông hắn vừa gọi Thúc Nhạc La. Thúc Nhạc La nguyên là đại tướng của thảo nguyên này nhưng cách đây ba năm từ khi Hoàng Nhạc thống trị thảo nguyên thì ông ta bất ngờ bị gián cấp – từ đại tướng nắm giữ toàn bộ quân đội thảo nguyên trở thành kẻ không chức không quyền, công việc duy nhất chỉ là làm theo những gì Nhạc Vương yêu cầu, đôi khi chỉ là đón tiếp khách nhân đơn giản như vậy.

Prev
Next

Bình luận cho chương "95"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz