Phượng Hoàng Hồi Sinh - 78. Lấy độc của ngươi, độc chết ngươi!
Mộc Thiên Thiên chớp mắt, lắc lắc đầu nhỏ, ngây thơ đáp trả.
– Muội không biết! Muội nghĩ chuyện này có thể có ích cho tỷ nên không nói với ai, chỉ chờ có cơ hội để nói với tỷ thôi.
“Chẳng phải lần trước Mộc Huyền nói rằng Mộc Lịch muốn hoà thân với công chúa Đại Tấn hay sao? Tại sao lại chuyển thành công chúa Đại Nguyên rồi?”
Quách Ngọc thở dài, vuốt tóc Mộc Thiên Thiên.
– Lần sau cho dù chuyện đó có lợi hay không muội cũng không được làm liều như vậy!
– Muội biết rồi, tỷ đừng mắng muội như vậy!
Quách Ngọc cốc đầu nàng, trách móc.
– Nếu lần sau muội còn làm vậy thì ngay cả cơ hội nghe tỷ mắng cũng không còn. Chuyện đó rất nguy hiểm. Ta biết muội quan tâm ta, nhưng ta sẽ có người điều tra. Muội phải tự bảo vệ mình, biết không?
Mộc Thiên Thiên gật đầu. Lúc này có nha hoàn chạy đến nói nhỏ vào tai Tuyết Lâm điều gì khiến nàng trợn mắt, sau đó hối hả đến gần Quách Ngọc. Nàng hạ giọng.
– Tiểu thư, Hoà ma ma vừa báo lại, phát hiện độc trong bát tổ yến của phu nhân. May là phu nhân vẫn chưa dùng.
Quách Ngọc híp mắt, tay nắm chặt khăn lụa. Mặt nàng đỏ lên, Mộ Dung Tú biết nàng nỗi giận, cần giải quyết chuyện này nên nhanh chóng mở lời, đưa Mộc Thiên Thiên đi.
– Công chúa, trời sắp tối rồi, chúng ta phải hồi cung.
Mộc Thiên Thiên cũng nhận thấy Quách Ngọc tức giận nên nhanh chóng rút lui.
– Ngọc tỷ! Muội hồi cung đây, hôm khác lại tìm tỷ.
– Ừm. Tam ca đưa Thiên Thiên về giúp muội. Thiên Thiên! Nhớ lời ta dặn, lần sau không được tuỳ tiện đến gần Thái tử!
Mộc Thiên Thiên gật đầu, sau đó cùng Mộ Dung Tú rời đi.
Quách Ngọc lúc này vẫn ngồi yên tại chỗ, đôi mày liễu cau lại.
– Độc đâu?
– Hoà ma ma đang giữ, bà đang ở sảnh.
Quách Ngọc lập tức đứng dậy, đi thẳng vào sảnh.
…
Nàng nhìn chăm chú vào bát tổ yến, đưa tay chạm vào bát, hơi nóng vẫn còn. Quách Ngọc cầm lấy bát tổ yến, đưa lên mũi ngửi ngửi. Mùi vị tổ yến không át được mùi vị quen thuộc ấy. Quách Ngọc nheo mày, ném bát tổ yến xuống sàn.
– Vì sao lại có độc trong thức ăn của dì? Chẳng phải các ngươi canh chừng nghiêm mật đông viện hay sao? Tại sao La Bích Hân vẫn ra tay được?
Hoà ma ma cảm thấy có lỗi vô cùng. Từ ngày Mộ Dung Hoa có thai, Quách Ngọc đã trông cậy tất cả vào bà, vậy mà bây giờ bà lại thất trách như vậy.
Hoà ma ma quỳ xuống, dập đầu xuống sàn.
– Là lão nô vô dụng, xin tiểu thư trách phạt.
Quách Ngọc thở dài, tiếng “bụp, bụp” ấy như đánh thẳng vào tim nàng. Cúi người đỡ Hoà ma ma dậy, nàng nhẹ giọng nói.