Phượng Hoàng Hồi Sinh - 69. Tham ô
Mộc Huyền mỉm cười, hắn nhẹ giọng hỏi.
– Phụ hoàng, hay người cũng xem qua tấu chương của con một thể.
Hoàng thượng nheo mắt, phất tay ý bảo dâng lên. Nhận lấy tấu chương, nghiền ngẫm hồi lâu ông mới lên tiếng.
– Từ đâu con có được những thông số này?
– Yên thị có một vài người họ hàng xa quê ở Nam Lương, đói khổ quá họ kéo nhau lên kinh thành, bỏ nhà bỏ quê.
Hoàng thượng đột nhiên cười lớn. Ông nhìn Chân Diệu, lớn giọng nói.
– Những con số mà thừa tướng mang ra nói lên được số bạc mà người dân phải cống nạp cho quan huyện, được biết quan huyện cũng là họ hàng của ngươi phải không? Số liệu này hoàn toàn trùng khớp với số liệu của lão thất, hơn nữa còn có thêm một thông tin đó là người truyền lệnh xuống nói rằng triều định hạ lệnh người dân cùng nhau chung sức góp bạc góp lương thực để xây dựng đê điều.
Hoàng thượng không lộ nét giận trên mặt nhưng khay mực đã bay vào đầu Chân Diệu từ khi nào rồi. Máu tươi chảy khắp trán, ông ta vẫn không dám than nửa lời, chỉ biết vội quỳ xuống nói.
– Hoàng thượng, thần không biết chuyện này.
– Nói! Số bạc của triều đình đã đi về đâu? Vào túi riêng của bọn cẩu quan như ngươi hết rồi?
Mộc Lịch từ đầu đến cuối không nói tiếng nào, phía sau là Mộc Chân cũng hoàn toàn trầm mặc. Hoàng thượng nhìn hai người bọn họ, âm thầm lắc đầu khổ sở.
– Lập tức xét phủ, tìm bằng chứng cho trẫm!
Mọi người đều im lặng, không ai dám cầu cứu thay Chân Diệu. Đột nhiên Mộc Lịch cất giọng phá tan không khí.
– Phụ hoàng, con có chuyện muốn tấu.
Hoàng thượng nén cơn giận, trầm giọng nói.
– Nói!
– Xét thấy vị trí Binh bộ thị lang đã trống khá lâu, con nghĩ cần tìm người thích hợp để đảm nhiệm chức vụ này.
– Binh bộ thị lang?
Hà Kim – Binh bộ thượng thư bước ra, cúi đầu nói.
– Bẩm hoàng thượng, đúng là binh bộ còn thiếu một tả thị lang…
Hoàng thượng híp mắt, nửa cười nói.
– Con cho rằng ai là người thích hợp.
– Là Trương Trạng nguyên Trương Đình.
Mộc Huyền cười ha hả.
– Thái tử, huynh cho rằng hắn đủ khả năng đảm nhiệm chức vụ này hay không? Đúng là quan hàm tam phẩm là không cao nhưng Binh bộ không phải là nơi ai muốn vào cũng được – thế nên gần một năm trống chỗ những vẫn chưa tìm được người thay thế. Nay huynh đưa một trạng nguyên chỉ biết trên mặt chữ vào binh bộ thì được gì? Ngay cả võ khảo lần ấy, hắn phải chịu thua trước Tuấn Mạnh. Hiện nay trạng nguyên Võ Khảo Tuấn Mạnh phải vất vả đầu binh nơi xa, leo lên bằng chính thực lực của mình thì bảng nhãn ở đây lại thảnh thơi mà leo lên hàm tam phẩm tả binh bộ thị lang.