Phượng Hoàng Hồi Sinh - 48. Song hỷ lâm môn
Quách Ngọc mỉm cười, nàng lạnh lùng nói.
– Lần trước giúp ngươi là vì đứa bé vô tội. Dù gì chúng ta cũng không cùng chí tuyến vì sao ta cứ phải hết lần này đến lần khác giúp ngươi?
Quách Huy nắm chặt ống tay áo. Hắn biết Quách Ngọc sẽ từ chối. Nàng nói đúng, bao năm qua hắn và nàng luôn là kẻ địch. Nhưng hôm nay cho dù phải quỳ xin nàng để tìm gặp Lê Mộng Cầm thì hắn cũng chấp nhận.
Quách Huy không ngần ngại mà quỳ trước mặt Quách Ngọc. Hắn nhìn nàng và nói.
– Công chúa, xin ngươi. Giúp ta! Cầm nhi và đứa bé sẽ không thể chịu đựng thêm nữa!
Quách Ngọc lạnh lùng nhìn hắn, nàng không nói gì chỉ đơn giản nhìn hắn.
Quách Ngọc không nói, hắn cũng không đứng dậy. Không ai ngờ Đại thiếu gia thừa tướng phủ nói quỳ là quỳ, hơn nữa còn quỳ đến một canh giờ. Quách Ngọc đi vào tắm gội trở ra vẫn thấy hắn quỳ.
Nàng thở dài nhìn hắn.
– Thôi được rồi đứng lên đi, sợ ngươi quá.
Như nhận được sợi dây cứu mạng, Quách Huy cười hớn hở.
– Thật sao? Ngươi sẽ giúp ta thật sao?
Hắn không hề trách Quách Ngọc khi để mình quỳ một canh giờ vì vốn dĩ bọn họ là địch không phải bạn. Hắn chỉ cảm thấy may mắn khi cuối cùng cũng có cơ hội gặp lại Lê Mộng Cầm.
– Nhưng ta có điều kiện!
– Điều kiện gì?
Quách Huy không suy nghĩ mà lập tức hỏi. Quách Ngọc mỉm cười.
– Bây giờ ta chưa nghĩ ra, khi nào nghĩ ra ta sẽ nói. Ngươi thiếu ta một lần.
– Được. Ta đồng ý.
Quách Ngọc nhìn Kim Sương gật đầu ý bảo nàng cho người giúp hắn.
Quách Huy cười mãn nguyện, hắn cố gắng nhờ vả Quách Ngọc, bất chấp điều kiện của nàng cũng là có nguyên do. Bởi hắn biết người Quách Ngọc phái đi không phải tầm thường. Lần trước hắn nghe được tin khi hoàng thượng sắc phong Quách Ngọc làm công chúa đã từng ban cho nàng một đội thị vệ. Nói là thị vệ nhưng thực tế là quân đội hoàng gia. Hắn tin có sự giúp sức của quân đội hoàng gia thì sẽ rất nhanh tìm được Lê Mộng Cầm.
Đúng như những gì hắn nghĩ, trong vòng hai ngày Quách Ngọc đã tìm thấy Lê Mộng Cầm. Lúc tìm thấy nàng, nàng ta đang vất vả gánh từng thúng gạo thuê cho một phú nông ở tỉnh Hắc Châu.
Quách Huy lập tức đưa nàng về và cầu xin Quách An cho cử hành hôn lễ lập tức. Quách An e ngại lại xảy ra sự việc tương tự như lần trước thì không hay nên không phản đối.
Hôn lễ được tiến hành, quan khách đến chúc mừng náo nhiệt, mọi người trong phủ đều vui vẻ đón khách chỉ có La di nương vẫn đang bị cấm túc không xuất hiện.
– Chúc mừng thừa tướng, chúc mừng thừa tướng!
Mọi người đều nâng ly chúc mừng. Vì lần trước Quách Huy thi cử không thành công nên hắn vẫn chưa hề có chức quan hay danh tiếng gì, thế nên người ta chỉ biết hắn là con trai thừa tướng. Quan khách hôm nay đa số cũng vì Thừa tướng đại nhân và Nguyên Ngọc công chúa mà đến.