Phượng Hoàng Hồi Sinh - 35. Ngọc nhi không có, bổn vương có!
Sau ngày Bạch Lãnh bỏ đi trong mưa, Quách Ngọc luôn ngóng trông được gặp ông lần nữa nhưng đều vô ích – Bạch Lãnh bật vô âm tính.
Những ngày như thế cứ trôi qua, cuối cùng thì khoa thi cũng mở. Hôm nay Quách Huy tham gia thi văn, Tuấn Mạnh thi võ, còn Trương Đình lại thi cả hai.
Quách Ngọc đếm ngày còn hơn mươi ngày là đến ngày cử hành hôn lễ của Trương Đình và Quách Tuệ, song song đó cũng là ngày cử hành hôn lễ của Thái Tử và Hòa Ngọc Diệu.
Trong thời gian chờ đợi kết quả của Tuấn Mạnh, nàng cảm thấy “nhớ” Quách Tuệ nên đã cùng Tuyết Lâm đến viện Minh Tuệ “thăm hỏi”.
– Nhị tiểu thư!
Quách Ngọc vừa bước tới cổng đã gặp Lan Túc từ bên trong đi ra. Nàng ta nhanh miệng chào hỏi, Quách Ngọc cũng thuận miệng nói.
– Đại tỷ đâu?
– Đại tiểu thư đang ở bên trong, Nhị tiểu thư đến có việc?
Quách Ngọc không trả lời mà chỉ mỉm cười rồi bước vào trong. Lan Túc tức giận nhìn theo, cảm thấy Quách Ngọc chỉ được danh hào công chúa thì trở nên kiêu ngạo, nàng ta cắn răng và hứa có một ngày sẽ cho Quách Ngọc biết nàng ta là ai. Lan Túc vẫn chưa quên chuyện lần trước Quách Ngọc phạt nàng hai mươi đại bản.
“Ngươi cho rằng mình tài giỏi lắm hay sao? Ta nói cho ngươi biết, rồi sẽ có một ngày ngươi phải quỳ dươi chân đại tiểu thư mà thôi.”
Lan Túc nhìn thấy bóng lưng Quách Ngọc xa dần mới ôm cơn tức bỏ đi. Quách Ngọc thì thanh thản hơn rất nhiều. Vừa bước vào trong nãng đã thấy Quách Tuệ đang tập trung thêu khăn tay.
– Đại tỷ.
Nghe gọi, Quách Tuệ ngước mắt nhìn ra.
– Muội muội. Muội đến từ khi nào?
Quách Ngọc tìm một chỗ thoải mái ngồi xuống, sau đó mới nói.
– Ta chỉ vừa đến, vào thì thấy tỷ đang tập trung thêu thùa.
Quách Tuệ mỉm cười gượng gạo. Lần trước mặc dù Quách Ngọc “giúp” nàng ta giữ được vị trí chính thê nhưng nàng vẫn không thể bỏ qua những ganh ghét trong lòng mình. Tuy nhiên, ganh ghét cách mấy thì cũng phải vui vẻ trước mắt nhau.
– Muội xem, đẹp không?
Quách Tuệ đưa chiếc khăn tay đang thêu dở của mình cho Quách Ngọc. Quách Ngọc nhận lấy nhìn chăm chú, sau đó mỉm cười nói.
– Tân nương thêu thì cái gì cũng đẹp.
Quách Tuệ thẹn đỏ mặt, cúi đầu không nói. Quách Ngọc cười vui vẻ.
– Còn hơn mười ngày thì hôn lễ sẽ được cử hành, tỷ đã chuẩn bị mọi thứ ổn thỏa?
– Mọi thứ đã ổn thỏa.
Quách Ngọc hài lòng cười.
– Hôm nay võ khảo sẽ có kết quả, không biết… đại tỷ phu có được võ trạng hay không?
– Chuyện đó làm sao ta biết được…
Nghe nàng ta trả lời, Quách Ngọc lấy khăn che miệng cười khúc khích. Nàng cũng không nói chuyện thi cử mà lấy trong người ra một cây trâm ngọc đưa cho Quách Tuệ.