Phong Thần Châu - Chương 9017: Giết là được”.
Hiển nhiên, Chu Nhạc chạy đến đây vì người phụ nữ này.
Mà nữ đệ tử này vừa vặn tới đây, sao có thể trùng hợp như thế chứ?
Mượn đao giết người! Tần Ninh cười nói: “Đứng lên, rời đi nhanh lên”.
Nữ đệ tử kia sửng sốt.
Tần Ninh lại nói: “Làm sao?
Advertisement
Ngươi còn chuẩn bị gánh chịu tất cả tội lỗi?”
Nữ đệ tử khóc đỏ cả mắt, đứng dậy rời đi.
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Phiền toái đến cửa!”
Chu Nhạc bị giết.
Advertisement
Chỉ qua thời gian một nén nhang.
Bên ngoài sơn cốc.
Một tiếng rống giận vang lên khắp nơi.
“Là ai giết con ta, cút ra đây nhận lấy cái chết đi!”
Toàn bộ sơn cốc run rẩy ầm ầm, nước hồ cũng rung động cuồn cuộn.
Ánh mắt Tần Ninh mang theo mấy phần bất đắc dĩ.
Hắn đứng dậy đi từng bước một tới cửa sơn cốc, nhìn mười mấy vị võ giả Chu tộc khí thế hung hăng tới trước mặt.
Dẫn đầu là một người đàn ông trung niên đang vô cùng giận dữ, đằng đằng sát khí nhìn về phía Tần Ninh.
“Là ngươi giết con ta?”
Tần Ninh cười nói: “Ừ”.
“Vậy ngươi hãy để mạng lại!”
Người đàn ông hét lên một tiếng, trực tiếp vung tay ra chụp vào Tần Ninh.