Phong Thần Châu - Chương 90: Được chấp thuận
Nghe vậy, trong ánh mắt của Thánh Đăng Phong lóe lên chút hoảng sợ rồi biến mất.
Làm lộ ra chuyện của Tần Ninh, chỉ sợ chọc cho Tần Ninh không vui, đến lúc đó sẽ phiền toái lắm!
Nhưng nếu không nói, đại sư Khương Vinh nhất định sẽ làm khó làm dễ!
“Thánh Đăng Phong, ngươi từng là môn hạ của ta, hẳn cũng phải biết tính tình của ta như thế nào!”
Khương Vinh lại nói: “Ta chỉ muốn gặp vị đại sư này để thỉnh giáo một chút chứ không có ý khác, lần này ngươi chiến thắng xứng đáng, dẫu sao Thánh Đan các vẫn rất coi trọng linh đan sư ngũ phẩm”
“Nếu như ngươi còn không đồng ý yêu cầu của ta, vậy ta sẽ để Cưu Thạch ở lại!”, Khương Vinh cuối cùng đành phải bất đắc dĩ nói.
Ngày hôm qua lão ta nghiên cứu ba loại linh đan kia rất lâu, phát hiện chúng không phải được luyện thành trước đó mà là mới vừa luyện thành.
Điều này đủ cho thấy rằng bên trong Thánh Đan các có một vị đại sư luyện đan tồn tại.
Trải qua một đêm ngủ không ngon giấc, hôm nay lại nghe câu trả lời của Thánh Đăng Phong, lão ta cực kỳ chắc chắn rằng đằng sau Thánh Đăng Phong nhất định có một linh đan sư cao cấp.
Advertisement
“Khương đại sư!”
Thánh Đăng Phong lúc này mới chắp tay nói: “Chuyện này có thể để cho vãn bối hỏi xin sự chấp thuận của người đó không?”
Nghe vậy, Khương Vinh rất vui mừng.
“Được!”
Khương Vinh gật đầu.
Lão ta thật sự rất muốn gặp vị đại sư này.
Hơn nữa, nếu được ngồi đàm đạo với một vị linh đan đại sư có thể luyện chế ra một viên thần dược đã thất truyền từ lâu, nhất định là một trải nghiệm vô cùng sung sướng.
Thánh Đăng Phong thất thần, không có tự tin.
Tần Ninh vô cùng cao ngạo, lần này làm lộ chuyện, nếu như làm cho hắn không vui, sợ rằng sẽ đắc tội với Tần Ninh.
Advertisement
Nhưng nếu đắc tội đại sư Khương Vinh, thì sau này ông ta sẽ không có chỗ đứng bên trong Thánh Đan các.
Thánh Đăng Phong thấp thỏm đi tới phòng luyện đan nơi Tần Ninh đang ở.
“Tần công tử!”
“Sao?”
“Đại sư Khương Vinh muốn được gặp công tử!”
Thánh Đăng Phong cười nói: “Ông ta biết phía sau có công tử giúp ta…”
“Gặp ta?”
Tần Ninh khẽ cau mày, nói: “Được rồi, vừa hay ta cũng có chuyện cần ông ta giúp. Nếu ta nhớ không lầm thì ông ta là một linh đan sư thất phẩm đúng không? Miễn cưỡng cũng có thể dùng được!”
Nghe vậy, Thánh Đăng Phong thoáng giật mình.
Linh đan sư thất phẩm? Miễn cưỡng đủ dùng?
Tần Ninh định làm gì?
“Bảo ông ta tới gặp ta!”
“Được được được!”
Bất kể như thế nào, chỉ cần Tần Ninh chấp thuận thì vẫn là chuyện tốt.
Thánh Đăng Phong lập tức đi mời đại sư Khương Vinh.
Không lâu sau, có hai người gõ cửa bước vào.
Khương Vinh đã sửa sang lại sắc mặt, trông rất là trịnh trọng.
Mà bên kia, Tần Ninh đang ngồi trước lò luyện đan, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
Khương Vinh nhìn vào trong phòng.
Thánh Tâm Duệ cùng một cô gái đang đứng ở một bên, còn có một cô bé đang ngồi trên giường, có vẻ như đang tu luyện.
Ngoài ra còn có một thiếu niên, ngồi xếp bằng, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
“Đến rồi!”
Thánh Đăng Phong kính cẩn nói.
Nhìn thấy khung cảnh trong phòng, Khương Vinh khẽ sững sờ.
“Thánh Đăng Phong, ngươi… ngươi trêu đùa lão phu?”
Khương Vinh có chút sầu muộn, nói: “Ta chỉ muốn gặp vị đại sư kia một lần, ngươi không muốn để cho ta gặp thì thôi đi, mang ta tới nơi này làm gì?”
“Oan uổng quá!”
Thánh Đăng Phong lúc này bất đắc dĩ nói: “Khương đại sư, vị đại sư đó chính là Tần Ninh, Tần công tử đây!”
Thánh Đăng Phong chỉ vào Tần Ninh rồi giới thiệu.
“Hắn?”
Khương Vinh trợn mắt nhìn Tần Ninh.
Một tên nhóc trông như 16, 17 tuổi là một vị đại sư? Đùa gì vậy?
Thánh Đăng Phong lúc này trong lòng cũng oán thầm: “Đại sư là do người nói, chứ ta đâu có nói sau lưng ta là một vị đại sư đâu!”
Đương nhiên, ông ta cũng không dám nói thẳng điều này ra.
Khương Vinh nhìn Thánh Đăng Phong với vẻ mặt nghi hoặc.
“Ba loại linh đan kia là do Tần công tử luyện chế, Tần công tử cũng đã giúp ta trả lời ba câu hỏi. Còn về việc ta thăng lên linh đan sư ngũ phẩm, chính là nhờ thuật luyện đan mà ta học được từ khi nói chuyện với Tần công tử!”
Thánh Đăng Phong nghiêm túc nói: “Mỗi câu ta nói đều là sự thật, không hề dối trá!”
Vẻ mặt của Khương Vinh lúc này càng khó tin hơn.
“Khương đại sư!”
Nhìn thấy Khương Vinh, Tần Ninh lúc này mới đứng lên, cười nhạt nói: “Có thể ngồi xuống nói chuyện chút không?”
Hả?
Nghe được lời nói của Tần Ninh, Diệp Viên Viên cùng Thánh Tâm Duệ ở bên cạnh cũng có chút kinh ngạc.
Bất kể là đối mặt với ai, Tần Ninh đều tỏ ra rất khó chịu, nhưng lúc này gặp Khương Vinh, Tần Ninh lại khách sáo hơn rất nhiều.
“Công tử thật sự đã luyện chế ra ba loại linh đan đó?”
“Tất nhiên!”
Tần Ninh nhìn về phía lò luyện đan trước mặt, phất tay, lò luyện đan lúc này đã được mở ra, âm thanh lộc cộc vang lên, những viên linh đan lúc này cũng xoay tròn xuất hiện.
Nó là một trong ba loại linh đan kia, Hồi linh đan.
Khương Vinh kinh ngạc mừng rỡ, nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt dần dần sáng lên.
Nếu thật sự là do Tần Ninh luyện chế, vậy thì hắn… đã lấy được công thức từ đâu?