Phong Thần Châu - Chương 8992
ền anh vào báo có bạn cũ cùng xông pha Long Hổ Tiên Cảnh đến chơi”.
Người đó thấy Ngô Bình có khí chất phi phàm thì vội nói: “Xin anh chờ một lát”, dứt lời thì chạy vào bẩm báo ngay.
Không lâu sau, đã có một tia sáng bay từ trong nhà ra rồi đứng trước mặt Ngô Bình, đó chính là Thu Vô Dạ. Khi anh ta nhìn thấy Ngô Bình thì cười nói: “Là anh à? Anh là Trương Linh Bảo giả mạo đúng không?”
Ngô Bình cười nói: “Lúc ấy tình thế bắt buộc nên tôi phải giấu thân phận thật của mình, khiến anh Thu chê cười rồi. Tên thật của tôi là Ngô Bình, giờ đang là Tổng đốc ở một nơi”.
Thu Vô Dạ cười nói: “Ra là anh Tổng đốc Ngô”.
Ngô Bình: “Sao? Không định mời tôi vào nhà chơi à?”
Thu Vô Dạ: “Có chứ, mời!”
Vào trong rồi, hai người hàn huyên đôi điều, sau đó Ngô Bình mới biết nhờ được Bạch Đế Tông ủng hộ nên Thu Vô Dạ mới được làm Thái thú ở đây.
Thu Vô Dạ: “Thanh danh của anh Ngô như tiếng sấm rền, anh còn là võ tông truyền kỳ số một của học viện Võ Đạo nữa chứ”.
Ngô Bình: “Tin ấy cũ rồi, giờ tôi đã là võ vương truyền kỳ, nhưng tôi chưa đi kiểm tra lại”.
Thu Vô Dạ dựng ngón tay cái nói: “Ngày trước ở Long Hổ Tiên Cảnh, anh cũng dẫn đầu mà, tôi thật sự bái phục”.
Ngô Bình: “Anh Thu, tuy chúng ta mới gặp nhau hai lần, nhưng rất có thiện cảm với nhau. Nếu anh ưng thì chúng ta kết bạn nhé”.
Thu Vô Dạ cười phá lên nói: “Tôi mong còn không được”.
Ngô Bình phát hiện, Thu Vô Dạ đã là Địa Tiên Thần Hoá rồi. Anh ngẫm nghĩ rồ lấy một viên Tam Bảo Thần Đan ra, nói: “Đây là đan dược mà tôi mới luyện chế, hôm nay tôi tặng cho anh”.
Thu Vô Dạ nhận lấy đan dược một cái là cảm nhận được sự phi phàm của nó ngay, anh ta cười nói: “Không dưng lại nhận quà thế này, tôi ngại quá”.
Ngô Bình: “Chúng ta kết bạn thì phải bày tỏ thành ý, thật ra tôi cũng có chuyện nhờ anh”.
Thu Vô Dạ cười nói: “Anh Ngô cứ nói”.
Ngô Bình: “Nhà vợ tôi đang sống ở Hải Thành, hi vọng anh có thể để mắt đến họ”.
Thu Vô Dạ: “Chuyện nhỏ, chỉ cần anh Ngô nói một câu là được, cần gì tặng tôi đan dược”.
Ngô Bình: “Dù không nhờ anh giúp thì tôi vẫn chuẩn bị viên đan dược này để tặng cho anh, anh sắp đột phá Long Môn rồi đúng không? Có lẽ viên đan dược này sẽ giúp ích được cho anh đó”.
Thu Vô Dạ vội nói: “Cảm ơn anh Ngô!”