Phong Thần Châu - Chương 8989
ô: “Đương nhiên tôi không dám ước ao như thế, nhưng tôi biết một chuyện, có lẽ anh sẽ có hứng thú với nó”.
Ngô Bình: “Chuyện gì?”
Vũ Văn Thiên Đô: “Người đó tên là Hoàng Lang, tư chất vượt xa tôi. Đương nhiên, anh ta không thể so với anh được. Gần đây, Hoàng Lang đã lấy được một món bảo bối tên là Thiên Vận Châu”.
Ngô Bình: “Đó là thứ gì?”
Vũ Văn Thiên Đô: “Có được viên châu ấy thì sẽ làm tăng vận khí, nó là bảo vật vô giá”.
Ngô Bình: “Thế thì liên quan gì đến tôi? Anh nói cho tôi biết chuyện này làm gì?”
Vũ Văn Thiên Đô cười nói: “Anh Ngô, anh là thiên kiêu, lẽ nào lại không muốn có Thiên Vận Châu ư?”
Ngô Bình cười khẩy: “Anh mà cũng tốt bụng rồi nghĩ cho tôi thế à?”
Vũ Văn Thiên Đô: “Chỉ là tôi muốn Hoàng Lang mạnh hơn thôi, tôi sẽ nói cho anh biết chỗ của anh ta, với thực lực và tài năng của anh thì kiểu gì cũng có cách giành được Thiên Vận Châu. Đương nhiên, nếu anh thấy Hoàng Lang chướng mắt thì giết luôn đi cũng được”.
Ngô Bình: “Anh biến đi, tôi không có hứng thú gì với Thiên Vân Châu cả”.
Vũ Văn Thiên Đô không phải bạn của Ngô Bình nên anh không thể tin hắn, càng không thể hợp tác với hắn.
Vũ Văn Thiên Đô cau mày: “Anh Ngô, anh không tin tôi à?”
Ngô Bình: “Tôi chưa bao giờ tin anh cả”.
Vũ Văn Thiên Đô thở dài nói: “Nếu vậy thì tôi xin phép! Nhưng tôi vẫn muốn nhắc anh một câu, Hoàng Lang đang ở Hải Thành, anh ta đang đi truy sát những người có vận khí lớn giống anh nên anh phải cẩn thận đấy”.
Vũ Văn Thiên Đô đi rồi, Ngô Bình lại về viện, không hề bận tâm đến chuyện hắn nói.
Ngay lúc này, trên bãi cát ráp Hải Thành, có một người đàn ông đi chân trần, sử dụng kiếm lực mạnh mẽ để điều khiển nước biển trong phạm vi năm trăm số.
Cá dưới nước liên tục ngoi lên, nhưng con nào cũng bơi ngửa, chứng tỏ người này đang dùng nước biển để luyện công.
Đột nhiên gã ngoảnh lại nói: “Vũ Văn Thiên Đô, cậu đến đây làm gì?”
Vũ Văn Thiên Đô vội vã đi tới rồi hành lễ nói: “Hoàng sư huynh, em vừa nhận được một tin xấu nên phải tới báo ngay cho anh”.