Phong Thần Châu - Chương 8973
“Thế nên tôi mới nhờ cậu bảo vệ thằng bé”.
Tiểu Hoàng Long cười nói: “Anh Bình yên tâm, có tôi đây rồi thì cu cậu sẽ lớn lên khoẻ mạnh và an toàn”.
Nhóm Nhậm Thiên Thắng ngơ ngác nhìn nhau, ông ấy hỏi: “Tiểu Bình, đây là rồng à?”
Ngô Bình: “Hoàng Long có huyết mạch mạnh nhất trong các loài rồng, sau này có nó ở đây thì San San và Đỉnh Nhi sẽ được an toàn. À, con cũng nói chuyện với Thu Vô Dạ rồi, có việc gì thì bác cứ đến tìm anh ta”.
Nhậm Thiên Thắng mừng rỡ rồi đồng ý ngay.
Đến trưa, Ngô Bình đã đưa hai mẹ con Nhậm San San đến Hưng Long. Đứa bé vừa ra đời nên đương nhiên phải đi gặp bà nội và cô ruột. Vợ chồng Nhậm Thiên Thắng không nỡ rời xa cháu ngoại nên cũng đòi đi theo.
Khi Trương Lệ nhìn thấy Đỉnh Nhi thì thấy như nằm mơ, bà hỏi: “Cháu trai mẹ đây à?”
Nhậm San San cười nói: “Đúng là cháu mẹ đấy ạ, thằng bé là Đỉnh Nhi, đại danh là Lý dược sư”.
Trương Lệ vui mừng đến rơi lệ, sau đó bế Đỉnh Nhi lên.
Ngô Mi cũng vui lắm, nhanh chóng chạy đến bé thằng bé.
Sau đó, Ngô Bình sai người chuẩn bị tiệc để mình đãi bố mẹ vợ.
Đường Tử Di cũng đến, nhìn thấy Đỉnh Nhi, cô ấy cũng rất thích, sau đó mong chờ ngày mình cũng sinh ra một cục cưng đáng yêu giống vậy.
Cả nhà đều vui vẻ, ai nấy đều xúm lại quanh Đỉnh Nhi.
Đột nhiên Long Hổ Tiên Cảnh rung lên, Ngô Bình vội ra ngoài xem xét tình hình.
Anh vừa đi ra thì đã nhìn thấy có một đám mây đen khổng lồ ở trên trời, ngoài ra còn loáng thoáng nghe thấy tiếng sấm.
Đại thần Côn Ngô đã giăng trước kết giới để tránh sấm sét giáng xuống khiến mọi người bị thương.
Ngô Bình híp mắt lại, biết người này đến với ý đồ xấu nên hỏi: “Ai thế?”
Đám mây tản đi, để lộ ra một dáng người cao lớn với khí tức bức người, Ngô Bình có thể thấy đó là một vị thần tiên.
Người thanh niên này có sấm sét vây quanh người, hắn lạnh lùng nhìn Ngô Bình rồi hỏi: “Là cậu giết Tử Lôi Thiên Quân hả?”
Ngô Bình hiểu ra ngay, hoá ra người này đến trả thù. Anh bay lên cao rồi thờ ơ nói: “Đúng thế”.
Người thanh niên mặc áo bào màu bạc, tóc cũng cùng màu, đôi mắt xẹt điện, hắn nói: “Tử Lôi Thiên Quân là bố của tôi, tôi là Dạ Cuồng Đồ, hôm nay đến giết cậu để trả thù cho bố tôi”.
Ngô Bình cười lạnh: “Anh nghĩ mình mạnh hơn Tử Lôi Thiên Quân à?”
Dạ Cuồng Đồ bình thản nói: “Tôi biết cậu giỏi nên đã mượn Ngũ Lôi Chuỳ của sư phụ, để tôi xem cậu đỡ được mấy búa”.
Hắn vừa nói dứt câu thì đã có một cái búa ngũ sắc xuất hiện trong tay, bên trên còn có tia sét đùng đoàng.
Ngô Bình không nói nhiều, sau thần anh thì thực lực của anh đã ngang với thần tiên rồi.