Phong Thần Châu - Chương 7685: "Tôi nghĩ anh ta được gọi là Lôi Phong".
hong nhanh chóng biến mất trong ánh mắt kinh ngạc của Lưu Lệ Lệ và cộng sự của cô ấy.
Một lúc lâu sau, cộng sự của Lưu Lệ Lệ mới đứng dậy khỏi mặt đất, anh ta bước đến bên cạnh Lưu Lệ Lệ, nói với cô ấy: “Tôi không hoa mắt đấy chứ?”
Lưu Lệ Lệ nói: “Tôi cũng muốn nói câu này”.
Người cộng sự liếc nhìn xung quanh: “Anh chàng đẹp trai kia đã đi đâu rồi, tại sao trong nháy mắt đã không thấy tăm hơi anh ta đâu nữa rồi?”
Lưu Lệ Lệ nhún vai cười: “Ai biết được, gần đây hay có nhiều người làm việc thiện vô danh”.
Lưu Lệ Lệ và cộng sự của cô ấy bước nhanh đến và còng tay người đàn ông trên mặt đất lại.
Ngay sau đó, xe cảnh sát đã đến.
Một người đàn ông trung niên bước xuống xe, ông ta là đội trưởng của Lưu Lệ Lệ, nghe xong Lưu Lệ Lệ và cộng sự của cô ấy thuật lại sự việc, ông ta hỏi: “Hai người đã thấy người đàn ông này bao giờ chưa?”
Hai người cùng lắc đầu, bởi vì cho dù có từng nhìn thấy người này, cũng không có cách nào nhận biết được, vì toàn thân anh đều được năng lượng màu đen bao phủ, không nhìn thấy bên trong.
“Giọng nói của anh ta như thế nào, có nghe ra không?”
Hai người vẫn lắc đầu, giọng nói có vẻ quái dị, rõ ràng là đã qua xử lý trước.
Nhưng lúc này Lưu Lệ Lệ nói: “Nhưng có vẻ tôi biết tên của anh ta”.
Đội trưởng và cộng sự cô ấy nhanh chóng quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Lưu Lệ Lệ.
Sau đó, nghe thấy Lưu Lệ Lệ nói: “Tôi nghĩ anh ta được gọi là Lôi Phong”.
Chương 902: Có gì từ từ nói, đừng cầm dao
Khi Lý Phong trở lại chiếc Mercedes-Benz, Hứa Mộc Tình sốt ruột hỏi: “Ông xã, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao xe lại chạy lung tung trên phố vậy?”
Lý Phong giải thích sự việc với Hứa Mộc Tình: “Thực ra, nguyên nhân khiến những chiếc xe trên phố chạy loạn xạ là do chúng bị một người đàn ông điều khiển”.
“Người đàn ông này ban đầu làm việc tại một công ty công nghệ điện tử xe cộ, sự xuất hiện của trận mưa sao băng đó đã cho hắn siêu năng lực có thể điều khiển thiết bị điện tử”.
“Lý do tại sao hắn có thể làm cho các phương tiện va chạm qua lại trên đường phố là vì hắn có thể điều khiển những chiếc xe đang đậu trong bãi đậu xe hoặc thậm chí trên đường thông qua dòng điện đặc biệt do hắn tạo ra”.
Nghe những gì Lý Phong nói, Hứa Mộc Tình lộ ra vẻ kinh hãi: “Như vậy, hắn còn có thể thao túng các sản phẩm điện tử khác sao? Nếu cứ để hắn làm thế thì có phải vô cùng nguy hiểm không?”
Lý Phong nói: “Không sao. Lưu Lệ Lệ đã bắt được hắn rồi. Xem ra với vụ náo loạn ngày hôm nay, hắn sẽ ngồi tù rất lâu đấy”.
Trần Quả đột ngột nói: “Nhưng nếu người này có siêu năng lực mạnh mẽ như vậy, liệu hắn có trốn khỏi tù không?”
“Không”, Lý Phong kiên định nói: “E rằng hắn sẽ không còn có thể dùng loại năng lượng kia đi làm hại người khác được nữa”.
Câu sau, Lý Phong không nói quá nhiều, nhưng Hứa Mộc Tình và Trần Quả biết rất rõ chỉ cần Lý Phong ra tay, ắt gạo sẽ xay ra cám.
Mặc dù họ cũng rất tò mò không biết Lý Phong đã làm như thế nào.
Tuy nhiên, anh không nói, mọi người cũng đành chịu, trừ khi Hứa Mộc Tình vào ban đêm dùng cách đặc biệt nào đó trên giường để lấy được thông tin từ Lý Phong.
Chỉ là Hứa Mộc Tình thường xuyên làm chuyện này, nhưng kết quả cuối cùng lại hoàn toàn trái với ý định ban đầu của cô.
Mặc dù Hứa Mộc Tình lần nào cũng chủ động, nhưng chẳng bao lâu cô sẽ bị hạ gục, mềm nhũn ngã vào vòng tay của Lý Phong, mặc cho tên xấu xa này ra tay.