Phong Thần Châu - Chương 65: Bái kiến Tần công tử
Diệp Viên Viên quả thật rất xinh đẹp, có thể nói là cùng cấp bậc với Vân Sương Nhi.
Nhưng hai người cũng có điểm không giống nhau. Diệp Viên Viên là vẻ đẹp hiền hậu, đem lại cho người ta cảm giác điềm tĩnh, nhưng có thêm phần lạnh lùng.
Mà Vân Sương Nhi lại có thêm một phần thông minh, lanh lợi.
So sánh kỹ càng thì hai người này không phân thắng bại vì không phải cùng một kiểu đẹp.
Nhưng, Tần Hải thề rằng, đây là lần đầu tiên mình nhìn thấy một mỹ nữ cao ngạo như vậy thì tam đệ cũng không thể quen biết được.
Nhưng bây giờ, mỹ nữ kia lại đang đi qua đây.
Là có ý gì?
“Viên Viên… bái kiến Tần công tử!”
Advertisement
Trong khoảnh khắc Diệp Viên Viên lên tiếng mọi người đều sững sờ.
Tề Hạo chết lặng.
Tần Hải sửng sốt.
Ngay cả Vân Sương Nhi cũng cảm thấy khó hiểu.
Phải biết rằng, Diệp Viên Viên không phải chào hỏi Tần Ninh theo hình thức con gái đế quốc chào hỏi khi gặp mặt mà là như… thái độ của tỳ nữ hành lễ với Tần Ninh.
“Ta còn cho rằng cô không định nhận công tử là ta nữa đấy!”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Xem ra, Diệp gia nhà cô ở đế quốc Bắc Minh thật sự không đơn giản nhỉ!”
Nghe thấy câu nói này, Diệp Viên Viên thầm cười khổ.
Advertisement
Không đơn giản?
Trong mắt Tần Ninh, chỉ sợ là không có chuyện gì là không đơn giản thì có?
“Tần công tử!”
“Tần công tử!”
Phía sau Diệp Viên Viên là Khô lão và ba người Diệp Lượng, Diệp Sảng, Diệp Phong cũng đi tới, cung kính nói.
Lần trước, thủ đoạn và thực lực mà Tần Ninh thể hiện ở trong hang sâu, quả thật khiến họ cảm thấy khó mà tưởng tượng.
Sau đó, họ nghĩ kỹ lại thì thấy thật khủng khiếp.
Lần này lại được gặp Tần Ninh, trong lòng họ nảy sinh thêm vài phần cung kính.
“Tần công tử đã tới Đế Đô thì để ta sắp xếp chỗ ở nhé!”
Diệp Viên Viên lên tiếng: “Ta đã đặt phòng cho Tần công tử ở quán rượu Phong Diệp!”
Quán rượu Phong Diệp!
Lúc này, Tề Hạo cảm thấy mí mắt giật giật, quán rượu Phong Diệp là quán rượu sang trọng nhất trong sản nghiệp của Diệp gia, chính là nơi mà tới con cháu của Diệp gia cũng ít tới ở.
Nơi xa hoa đó có thể đứng trong danh sách ba quán rượu hàng đầu ở đế quốc Bắc Minh!
Diệp Viên Viên lại sắp xếp cho Tần Ninh ở đó?
Nói đùa gì vậy?
“Cô biết ta sắp tới sao?”, Tần Ninh lên tiếng.
“Lần trước tạm biệt, ta đã phái người chú ý động tĩnh phía Tần gia!”
Diệp Viên Viên cung kính nói: “Nhưng khi phái người chạy tới Tần gia, thì những thuộc hạ đó lại không có mắt nhìn, không ra tay trợ giúp Tần gia. Là lỗi của tỳ nữ, xin Tần công tử trừng phạt!”
“Trừng phạt thì thôi đi, vốn dĩ đó cũng không phải chuyện lớn gì!”
Nghe câu nói này, Diệp Viên Viên thở phào một hơi.
“Mời Tần công tử và cô bé kia vào ở quán rượu Phong Diệp ạ!”, Diệp Viên Viên lại nhắc lại.
“Sao thế được!”
Bỗng nhiên, vào lúc này chợt vang lên một giọng nói đầy từ tính.
“Tần đại sư sao có thể vào ở nơi thấp kém như quán rượu Phong Diệp được? Tần đại sư nên cùng đệ tử vào ở quán rượu Thánh Tước đi ạ!”
Đây là ai nữa?
Nghe thấy câu nói này, mọi người không khỏi quay người lại nhìn.
Nhìn thấy người tới, Diệp Viên Viên cau mày.
“Thánh Tâm Duệ, ngươi có ý gì?”
Thánh Tâm Duệ?
Đợi đã, trời ạ!
Lúc này, Tề Hạo cảm thấy như có viên đá cực lớn đè vào lồng ngực, hít thở vô cùng khó khăn.
Cửu công tử của Thánh đan các chuyên giao dịch linh khí, linh đan lớn nhất Đế Đô, Thánh Tâm Duệ!
Thật sự là hắn ta sao?
Cái tên này đã nổi tiếng khắp đế quốc Bắc Minh cơ đấy.
Hắn ta mới 16 tuổi nhưng đã vang danh là linh đan sư nhất phẩm!
Được nhân gian ca tụng là kỳ tài đan thuật thời đại mới của đế quốc Bắc Minh!
Gã này, sao lại xuất hiện ở đây?
“Diệp Viên Viên, ta có thể có ý gì được nữa?”
Thánh Tâm Duệ lại nói: “Thánh Tâm Duệ ta là đan đồng thiết thân của Tần đại sư. Tần đại sư tới Đế Đô đương nhiên ta phải chiêu đãi thật tốt rồi!”
“Quán rượu Phong Diệp của Diệp gia ngươi chỉ là một trong ba quán rượu đứng đầu Đế Đô. Còn quán rượu Thánh Tước của Thánh đan các ta thì đã được công nhận là đệ nhất Đế Đô rồi đó, đương nhiên là sẽ ở chỗ của ta rồi!”
Tần đại sư? Đan đồng thiết thân?
Lúc này, Tề Hạo chỉ cảm thấy trời đất xoay vòng.
Đường đường là kỳ tài đan thuật thời đại mới mà lại là đan đồng thiết thân của gã nhà quê như Tần Ninh?
Chuyện khỉ gì vậy!
Mà nhìn bộ dạng của Thánh Tâm Duệ thì không cho vậy là nhục mà còn lấy làm vinh dự?