Phong Thần Châu - Chương 6014: Sướng không, vui không?"
“Huhu… Ta… ta không muốn khóc đâu…”, Duẫn Khả Vi vừa thút thít vừa lau nước mắt, nói: “Hức hức… cả đời ta… chưa bao giờ khóc nhiều như thế… còn phải… khóc bao lâu nữa chứ…”
Mấy người Thời Thanh Trúc và Cơ Thi Dao cũng buồn cười.
Advertisement
Thế là trong dãy núi Ách Nguyên.
Độc Mãng dẫn đường còn các độc thú khác thì mở đường.
Tiếu Hạc chỉ đường.
Advertisement
Duẫn Khả Vi đi sau cùng.
Sau khi gào khóc ỉ ôi, hắn ta ngồi xổm xuống đất nhảy tới như một con ếch… sau đó lại uốn éo người như một con rắn nước…
Những hành động kỳ quặc của hắn ta làm mấy người buồn cười nhưng không thể cười, đau lòng hết sức.
Bất đắc dĩ, Cơ Thi Dao lại gần Tần Ninh rồi thấp giọng hỏi: “Ngươi có cách giải quyết chứ?”
“Ta không biết thật!”
Tần Ninh nói ngay: “Ta thật sự không biết nên làm gì cả!”‘
“Yên tâm, sẽ không thương tổn đến căn cơ đâu, nhiều lắm là mất mặt, chịu chút đau khổ thôi!”
Nói rồi hắn đi tiếp…
Tiểu tử thối!
Đáng đời!
Đã nịnh hót rồi còn so sánh với hắn hồi đó nữa, phải chịu khổ mới được!
Cùng lúc đó.
Trong Vạn Độc Tông.
Tại một sơn cốc.
Rất nhiều nữ tử trong sơn cốc đang nô đùa trong ao hồ, cơ thể kiều mỵ không có lấy một mảnh vải che thân.
Tiếng nước ào ào vang lên.