Phong Thần Châu - Chương 4682: Tổng cộng có sáu góc.
Khí tức đáng sợ dần đến bao phủ, lúc từng đám mây đen tụ lại, tầng tầng lớp lớp hạ xuống, tựa như bầu trời cuốn theo mây đen sắp đập xuống vậy.
Vẻ mặt của mọi người đều kinh hãi biến sắc.
Vừa này trời còn quang đãng trong xanh, sao đột nhiên biến thành mây đen che kín, hoàng hôn buông xuống thế?”
Thực sự khiến người ta không dám tin.
Advertisement
“Đến rồi!”
Lúc này Tần Ninh nhìn lên mây đen, chậm rãi nói: “Các ngươi đừng đi vào trong rừng núi phía dưới, cứ ở đây đợi ta”.
Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thạh Cảm Đương, Dương Thanh Vân đều gật đầu.
Đến bây giờ bọn họ vẫn chưa biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy rằng có lẽ hiện tượng kỳ lạ này liên quan lớn đến liêu tháp Thanh Hỏa.
Advertisement
Lúc này, từng bóng hình đứng bên vị trí bìa rừng núi.
Tần Ninh trực tiếp cất bước tiến vào trong rừng núi.
Sau đó mọi người kinh ngạc phát hiện khi Tần Ninh nhấc chân bước đi lại như không màng nguy hiểm tiến lên không trung phía trên rừng cây.
Lúc này mây đen đè nặng xuống.
Âm thanh ầm ầm vang lên.
Sét đánh đùng đùng.
Chớp điện xé ngang chân trời.
Cả bầu trời dường như sắp sập xuống.
Sau đó Tần Ninh đi vào trong rừng cây trũng, bình tĩnh đứng đó và ngẩng đầu nhìn lên trời.
Ầm… rắc rắc…
Sấm sét và chớp điện ào ào trút xuống.
Các cột sấm sét chớp điện to đến trăm trượng đổ xuống.
Thấy cảnh này, gương mặt Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều hiện lên vẻ lo lắng.
Tần Ninh đứng giữa rừng núi, sấm sét thế này… đừng nói là Thiên Thánh, kể cả Thánh Vương hoặc Thánh Hoàng e rằng cũng không thể chống đỡ nổi đấy?
Lúc này, sấm chớp dần dần giáng xuống.
Tần Ninh lại nhấc chân bước ra, ngón tay nhẹ vung ra, lượn vòng xung quanh rồi bỗng tóm lấy.
Lúc tay vừa tóm ra, dường như có một sợi tơ bị Tần Ninh tóm trong tay.
Sợi tơ không ngừng vờn quanh.
Dần dần, trong mắt đám người Diệp Viên Viên, Dương Thanh Vân, Địch Nguyên, dưới sự xoay vần bóp nghẹt của Tần Ninh, những sợi tơ đó hóa thành một tấm lưới.
Lúc này, Tần Ninh giống như một công nhân thêu thùa trong xưởng may, ngón tay khéo léo, lấy những sợi tơ làm nét bút, vẽ lên một bức tranh.