Phong Thần Châu - Chương 4317: Dễ dãi quá đi mất?
Hơn nữa… Tốt xấu gì cũng là thánh thú cấp chín, sao lại vô liêm sỉ như thế cơ chứ!
Chỉ là một bữa ăn ngon thôi mà cũng không chịu nổi, tự mở sơn cốc ra?
Vào giờ phút này, Phệ Thiên Giảo vẫn chưa thỏa mãn, nhìn Tần Ninh, thanh âm mang theo vài phần khó chịu, nói: “Tiếp tục làm đi chứ, ngươi nhìn ta làm gì?”
Advertisement
“Sao ta phải làm cho ngươi?”
Tần Ninh cầm muôi lớn, cười nói.
“Không làm cho ông đây, có tin ông đây chơi chết ngươi không?”
Advertisement
“Chơi chết ta thì ngươi sẽ không còn được ăn nữa!”
“Cũng đúng…”, Phệ Thiên Giảo gãi đầu, phát sầu lên được.
Tần Ninh lại nói: “Muốn ta nấu cơm cho ngươi cũng không phải là không thể, ta có điều kiện”.
“Ngươi nói đi”.
Tần Ninh tiếp theo nói: “Rất đơn giản, ta muốn vào ở trong Ám Thiên cốc”.
“Không được!”
Phệ Thiên Giảo giờ phút này lại lập tức từ chối: “Ám Thiên cốc là chỗ ở của chủ nhân ta, các ngươi cũng không có tư cách vào ở”.
“Vậy thôi!”
Tần Ninh lại trực tiếp thu lại đồ dùng nhà bếp.
“Chờ một chút!”
Phệ Thiên Giảo lại vội vàng nói: “Cũng không phải không được, nhưng ta nói trước ngươi chỉ là ở tạm thôi đấy, chờ chủ nhân ta trở về, ngươi phải rời đi ngay”.
“Dù sao đến khi ấy, ngươi không đi thì cũng sẽ bị chủ nhân đánh chết, chủ nhân ta rất lợi hại”.
Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: “Được”.
Một bên, ba người Giản Bác đều trợn tròn mắt.
Dễ dãi như vậy?
Đồng ý rồi?
Chỉ vì miếng ăn?
Lần này thật sự đã khiến cả ba mở mang tầm mắt!
Dễ dãi quá đi mất?