Phong Thần Châu - Chương 4162: "Đệ tử số một, lên đài thi đấu!"
“Ta nghe tổ sư nói qua, người cũng rất khó đoán được, biện pháp Ma tộc ngụy trang người trưởng thành rất kỳ lạ, không phải là cảnh giới cao là có thể nhìn ra”.
Cho đến thời gian buổi trưa.
Tần Ninh chỉ cảm thấy bên tai mình có một con ruồi, vo vo vo…ve ve ve không ngừng.
Advertisement
Thời gian nghỉ trưa.
Trong phòng, Vân Sương Nhi đang xoa bóp huyệt thái dương cho Tần Ninh.
“Cả buổi sáng không được yên tĩnh, đầu ta sắp nổ tung rồi…”, Tần Ninh không còn lời nào để nói.
“Biết làm sao bây giờ?
Advertisement
Đây là hoạ mà đồ đệ chàng gây ra, sau này chàng cứ đi tìm đồ đệ chàng để tính sổ đi”.
Vân Sương Nhi mỉm cười nói.
Lúc này, Tần Ninh nở nụ cười chua xót.
Đệ tử thứ tám Nhan Như Hoạ thì nghiện rượu! Đệ tử thứ bảy Tấn Triết thì háo sắc.
Nghe nói đệ tử thứ sáu Giản Bác kia thì nghiện cờ bạc! Ba đệ tử này…thật sự không biết sao lại tới được Thánh Thú tông.
Tiếp tục lên trên còn cái thú vui gì, Tần Ninh thực sự không biết.
Nhưng mà hiện tại, chỉ nhìn thấy hai người thôi đã đủ làm hắn đau đầu.
“Nhưng mà, chàng quyết định sẽ ra tay ở đây sao?”
Vân Sương Nhi lại nói: “Tứ đại tông môn tụ họp, có không ít Địa Thánh, nếu như thật sự muốn đánh nhau, có thể sẽ gây ra sóng to gió lớn”.
“Hơn nữa, còn chưa xác định được có cấp bậc vượt qua Địa Thánh, cao nhân Thiên Thánh của Ma tộc có ở đây hay không”.
Tần Ninh chậm rãi nói: “Cho nên ta mới muốn tìm Ôn Hiến Chi, tên nghiệt đồ này…tìm không thấy…”, trước kia, Tần Ninh nghĩ rằng gặp sao yên vậy.
Theo cảnh giới của mình tăng lên, chung quy là vẫn có thể gặp được ba vị đồ đệ ở Hạ Tam Thiên, hơn nữa, khi mình xuất hiện, ba đồ đệ cũng sẽ hấp tấp chạy đến đây.
Nhưng mà hiện tại, Tần Ninh xấu hổ phát hiện ra, bản thân mình suy nghĩ nhiều rồi! Ý tưởng lúc trước, đối với người bình thường thì có thể thực hiện được.
Nhưng mà đồ đệ của mình không phải là người bình thường!
“Vậy phải làm sao bây giờ?”
Vân Sương Nhi lo lắng nói.
Tuy nói thực lực của Tần Ninh cường đại, xưa nay không sợ điều gì.
Nhưng mà cũng phải xem tình huống.
Phải đối mặt không phải là một, hai người, mà là cả một tông môn, hai tông môn! Sự việc không đơn giản như vậy.