Phong Thần Châu - Chương 4016: Đứng dựa vào cột đá sao?”
“Ồ!”
Giờ phút này Tần Ninh nhìn thấy những cột đá kia thì dừng bước lại.
“Sao vậy?”
“Một vị cao nhân Thiên Thánh lại rảnh rỗi làm ra những vật này!”
Advertisement
Tần Ninh đi đến dưới một cây cột đá, cười nói: “Đây chính là đồ tốt”.
Tần Ninh nhìn về phía hai người Huyền Chấn và Tiên Vô Tận, vẫy vẫy tay nói: “Tới đây tới đây, vẫn luôn nói ta không quan tâm đến các ngươi, bây giờ ta sẽ quan tâm đến các ngươi một chút vậy”.
Hai người nghe vậy thì vô cùng vui mừng.
Quan tâm! Quan tâm như thế nào?
Advertisement
“Có nhìn thấy rõ cây cột đá này không?
Một trăm linh một cây, vừa vặn trong mỗi một cây cột đá đều là ẩn chứa một trận pháp, mà một trăm linh một cây cột đá lại là lấy… một cây này làm trung tâm”.
Giờ phút này Tần Ninh đi đến dưới một cây cột đá ở chính giữa.
“Nhìn cho kỹ!”
Tần Ninh cười nói: “Cây cột đá này là nơi tập trung sức mạnh của một trăm cột đá khác”.
“Nhìn thấy hỏa văn trên cột đá không?
Đây là điêu khắc thánh trận Hỏa Linh Nguyên Văn Trận cấp một!”
“Ngưng tụ hỏa văn, tụ tập hỏa khí khiến cho thánh lực thiên địa xung quanh đều có thể ngưng tụ ra hỏa thánh lực dồi dào, mà hỏa thánh lực lại có lực áp chế rất mạnh”.
Giờ phút này, Tần Ninh khẽ vuốt bàn tay lên trên cột đá.
Mặt ngoài cột đá ở giữa tỏa ra từng luồng ánh sáng.
Lúc này ánh sáng chiếu ra mang theo một khí tức cực nóng khiến người ta phải sợ hãi.
Trong khoảnh khắc, trên quảng trường mà sáu người đang đứng, mỗi một cây cột đá đều bốc cháy hừng hực.
Tần Ninh nhìn về phía Huyền Chấn và Tiên Vô Tận, nói: “Hôm nay ta có thể giúp các ngươi thành thánh, chính là quá trình này rất đau đớn, nếu không chịu nổi thì sẽ chết!”
“Chịu được chịu được”.
Huyền Chấn vội vàng nói: “Nhất định ta có thể chịu đựng được”.
“Là ngươi nói đấy nhé, chết cũng đừng trách ta, cái chết Tuyết Ưng của là lỗi của ta, nhưng lần này là do các ngươi lựa chọn”.
Tiên Vô Tận cũng buồn bực nói: “Không cần chúng ta tăng lên Hư Thánh, ngươi cũng sẽ giúp chúng ta?”
“Không cần”.
Tần Ninh lắc đầu cười nói: “Bây giờ có thể trợ giúp hai người các ngươi luôn”.
Nghe thấy lời này, trong lòng hai người đều rất vui vẻ.