Phong Thần Châu - Chương 3724: "Thiên Thúc quyết!"
Nguy hiểm sao?
Nguy hiểm nghĩa là gì?
Nguy hiểm đại diện cho cơ duyên, đại diện cho đề cao thực lực.
Có Tần Ninh ở đây, dù là nơi nguy hiểm đến đâu bọn họ cũng dám đi!
“Trong Luyện Yêu Trì ngưng tụ linh thức thú tộc tập hợp lại, còn trong Khốn Yêu Địa ngưng tụ khí huyết của thú tộc, cả hai hỗ trợ lẫn nhau”.
“Do vậy, ở Khốn Yêu Địa tôi luyện cơ thể, còn ở Luyện Yêu Trì thì mài dũa linh thức”.
“Dù cho là Thiên Nhân hay Vương Giả cũng thế, nó đều là thánh địa tu hành vô cùng kỳ diệu”.
Bên cạnh, Mộc Phong lão đầu định nói gì, nhưng rồi lại không có mở miệng.
Huyền Tử Uyên không kìm lòng được bèn nói: “U Vương, theo như ta biết, linh thức trong Luyện Yêu Trì rất hỗn tạp, e là… không thể tu luyện ở đó được?”
“Ở nơi ấy, khi các huyền thú chết đi, linh thức của chúng đều mang theo những ý niệm trước khi chết, chúng tràn ngập sự giết chóc, sợ rằng… rất khó dùng chúng để tu luyện”.
Advertisement
Tần Ninh nhìn Huyền Tử Uyên, chậm rãi nói: “Đối với người bình thường, quả thật không có cách gì tu luyện ở đó”.
Hắn vừa dứt lời, Huyền Tử Uyên sững sờ, há miệng thở đốc, im lặng cả buổi vẫn không biết nói gì.
Được rồi, cứ coi như ta chưa nói gì đi.
Đối với người bình thường là không có khả năng.
Nhưng Tần Ninh có phải người bình thường đâu! Mộc Phong đứng bên cạnh chỉ cười cười.
Lão phu cũng biết không thể tu luyện ở Luyện Yêu Trì.
Nhưng Tần Ninh lại nói được, vậy hiển nhiên sẽ có cách tu luyện.
Huyền Tử Uyên vẫn còn quá non.
Thậm chí hàm ý ẩn chứa trong lời nói của người ta còn nghe không hiểu.
Tốc độ di chuyển của cả đoàn người không nhanh cũng không chậm.
Advertisement
Dù sao, nơi đây là Yêu Tháp Sơn.
Là địa bàn của ngũ đại Thú Vương, không phải là muốn làm gì cũng được.
Thú Vương ở đây không hề ít ỏi.
Dọc đường đi, Thạch Cảm Đương líu ríu hỏi rất nhiều vấn đề.
Nhưng trọng tâm vẫn đặt vào chuyện tu hành.
Thạch Cảm Đương sắp tiến vào cảnh giới Vương Giả, nhưng hắn ta lại không biết gì về cảnh giới Vương Giả cả.
Hắn ta chỉ biết là, Vương Giả rất trâu bò, nhưng trâu bò ở điểm nào thì lại không biết.
Càng không biết là Vương Giả còn chia làm chín phẩm.
Linh thức trải dài một vạn mét là bước đầu của Vương Giả, khi lên tới mười vạn mét, thì đấy chính là cấp bậc của Thiên Vương.
Thiên vương còn có một cách xưng hô nữa.
Đó là Hóa Thánh! Hóa Thánh có nghĩa là gì, Thạch Cảm Đương không rõ lắm.
Nhưng mà, hiển nhiên là Thiên Vương rất mạnh, không thể nghi ngờ điều đó được.
Trong lúc rảo bước trong rừng, mọi người đều đề cao cảnh giác.
Thú Vương ở đây rất nhiều, lỡ như dính vào Thú Vương thì thật đúng là phiền phức.
Thế nhưng, dần tiến về phía trước, chân mày Tần Ninh cũng từ từ cau lại.
“Sao vậy?
Sư tôn?”
“Có gì đó quái lạ!”
Tần Ninh nhắc nhở: “Cẩn thận chút đi!”
Lúc này, Huyền Tử Uyên cũng vội vã tỏ ý bảo những người đi theo cẩn thận một chút.
Mọi người tiếp tục cuộc hành trình, bỗng nhiên, Tần Ninh dừng bước.
“Đi theo chúng ta suốt một đường rồi, đã đến lúc xuất hiện rồi nhỉ?”
Cứ như vậy thì không có gì thú vị đâu!”
Tần Ninh bình tĩnh nói.
“Ha ha… U Vương quả nhiên là U Vương, Uyên Vương và Thiên Trận Vương còn chưa phát hiện ra thì U Vương đã cảm nhận được sự tồn tại của ta”.
Một tiếng cười bình đạm bỗng vọng đến.
Giữa núi rừng, trong một cây đại thụ, thân cây chợt lồi lên, từng người từng người bước ra.
Nhìn kỹ thì thấy có hơn chục người.
Hai người cầm đầu khí chất không tầm thường, khiến cho người ta cảm giác bọn họ rất đáng sợ.
Đó là Thiên Tử Ninh và Địa Hoàn! Là hai trong tứ đại các vệ bên cạnh Đế Lâm Thiên.
Huyền Dục và Hoàng Nhất Lôi đã thăng thiên từ lâu.
Còn hai người này, số lần Tần Ninh gặp họ rất ít ỏi.
“Đế Lâm Thiên phái các người đến chặn đường ta à?”
Tần Ninh nhìn vào hai người họ, không nhịn được bèn nói: “Hình như Đế Lâm Thiên coi thường ta quá thì phải?”
Nghe vậy, hai người Thiên Tử Ninh và Địa Hoàn chỉ mỉm cười.
“Tiếng tăm U Vương lừng lẫy vang xa, sao bọn ta lại không biết chứ”.
“Lần này, chúng ta vẫn chưa muốn giết U Vương, mà chỉ định ngăn cản chút thôi”.
“U Vương nhân từ, mong rằng đừng để cho bọn ta phải khó xử”.
Tần Ninh nhìn vào hai người bọn họ, không khỏi nở nụ cười châm biếm.
“Ngăn cản thôi à?”
“Đế Lâm Thiên định bỏ trốn nữa ư?”
Nghe hắn nói vậy, Thiên Tử Ninh và Địa Hoàn chỉ cười không nói gì.
Chạy sao?
Các chủ vốn thông minh, thực lực lại càng mạnh mẽ, hiển nhiên sẽ không sợ hãi Tần Ninh.
Các chủ vẫn chưa giết Tần Ninh là do vẫn chưa tới lúc mà thôi.
“Tần công tử vẫn nên cẩn thận một chút mới phải!”
Lúc này, Địa Hoàn lạnh nhạt nói.
“Chỉ bằng các ngươi thì không ngăn được ta đâu!”
“Vậy thì chưa chắc!”
Địa Hoàn vừa dứt lời, lập tức vung bàn tay lên.
Vun vút… khắp bốn phía, mười hai bóng dáng bỗng nhiên xuất hiện rồi đáp xuống.
Chúng tỏa ra luồng khí tức rất hùng mạnh.