Phong Thần Châu - Chương 3714: Không bằng trực tiếp xoá bỏ.
Những tiếng phụt phụt phụt phụt vang lên, lúc này ba bóng người chật vật rút lui, phần bụng xuất hiện vết thương.
Giờ phút này U Tiêu Tiêu cũng thừa thắng xông lên.
U Linh đao tràn ngập ánh lửa, tốc độ cực nhanh, khiến cả thân thể của U Tiêu Tiêu cũng giống như ma mị.
Ầm ầm ầm… Những tiếng va chạm vang lên.
Ba bóng người đều bị U Tiêu Tiêu đánh lui, rơi xuống mặt đất.
Cả người U Tiêu Tiêu rơi xuống, nắm chặt U Linh đao nhìn về phía ba người.
Ba người này đều có thực lực Vương Giả tứ phẩm, nhưng vẫn không phải đối thủ của cô bé.
“Tần ca ca!”
Quay đầu nhìn về phía Tần Ninh, U Tiêu Tiêu cười nói: “Ta có lợi hại không?”
Advertisement
Tần Ninh mỉm cười, gật đầu.
“Giết bọn họ đi!”
Tần Ninh mở miệng nói.
Nghe thấy lời này, U Tiêu Tiêu lại sững sờ.
“Sao vậy?”
“Ta…”, “Chưa từng giết người?”
Tần Ninh tới gần U Tiêu Tiêu, nói: “Thân là võ giả thì chắc chắn phải thấy máu, muội chưa từng giết người, Hư Vô Sinh rèn luyện muội kiểu gì vậy?”
“Lần nào hắn ta cũng đánh nhau với ta ở cảnh địa Sinh Tử, thế nhưng lần nào ta cũng chỉ chém giết yêu thú”.
U Tiêu Tiêu cúi đầu nói.
Advertisement
Đúng là chưa bao giờ giết người! Tần Ninh nghe vậy thì có chút kinh ngạc.
“Cẩn thận!”
Chỉ là trong nháy mắt, một tiếng hô kinh ngạc vang lên.
Lúc này bóng người Mộc Phong cũng đánh tới.
Tốc độ của Tần Ninh lại nhanh hơn, bàn tay nhanh chóng lướt qua hai gò má của U Tiêu Tiêu, đánh một chưởng ra.
Ầm… Tiếng nổ tung vang lên.
Sau lưng U Tiêu Tiêu, bóng người vốn muốn đánh ra kia nổ tung trong nháy mắt.
Bàn tay Tần Ninh nhuốm đầy máu.
“A…”, U Tiêu Tiêu kêu lên một tiếng.
Trên thực tế, lúc ấy U Tiêu Tiêu mới tám, chín tuổi, tâm trí cũng như trẻ con mà thôi.
Thời gian trôi qua mấy chục năm, U Tiêu Tiêu vẫn luôn được Hư Vô Sinh huấn luyện tăng cảnh giới lên, rèn luyện cơ sở.
Nhưng thật sự chưa bao giờ giết người.
Cũng chưa bao giờ giao lưu với người khác.
Có thể nói bây giờ tâm trí của U Tiêu Tiêu không chênh lệch với trước kia là bao.
Giờ phút này, Tần Ninh đưa một cái tay lên vuốt đầu U Tiêu Tiêu, cưng chiều cười nói: “Không được mềm lòng nương tay!”
“Lần sau nếu không xuống tay được thì phải nghĩ đến việc Hư Vô Sinh đối xử với muội như thế nào!”
“Phải hung ác đối với kẻ địch!”
U Tiêu Tiêu khẽ gật đầu.
Tần Ninh cũng không nhiều lời nữa.
Loại chuyện này cần chuyển biến tâm trạng từ từ.
U Tiêu Tiêu vừa được tự do không bao lâu, bây giờ không có cách nào chuyển biến được cũng là điều bình thường.
Chỉ là sau này chắc chắn sẽ phải đối mặt với việc chém giết không ít.
Đây chỉ là bắt đầu.
Giờ phút này, Mộc Phong cũng không nhàn rỗi, trong nháy mắt lao thẳng về hướng hai bóng người đang đánh nhau với huyền thú kia.
Giờ phút này, hai người còn lại đều biến đổi ánh mắt, đang muốn bỏ chạy.
“Chạy trốn được sao?”
Bóng người Mộc Phong lóe lên, từng huyền ấn ngưng tụ, hai bóng người đều bị trói lại.
Giờ phút này Tần Ninh cũng nhìn về phía hai người sau lưng U Tiêu Tiêu.
Võ giả kia đã chết, máu tươi chảy xuôi ra.
Thế nhưng cũng không phải là thân thể võ giả cấu tạo như vậy.
“Con rối!”
Tần Ninh lẩm bẩm: “Lại là con rối…”, Cửu Anh cũng ngạc nhiên nói: “Tần gia, xem ra lần trước lúc ở biển Thiên Ngoại, người của Thiên Đế Các vẫn còn để lại một chiêu sau”.
“Ừm!”
Tần Ninh gật đầu nói: “Chắc hẳn lúc ấy Văn Hiên đây chỉ là mồi nhử khiến cho chúng ta mắc lừa mà thôi”.
“Xem ra vẫn có một ít Thánh Khôi bị bọn họ mang đi!”
Tần Ninh nhìn về phía hai người khác, trực tiếp giết chết.
Giờ phút này, Mộc Phong cũng túm lấy hai người kia đi tới.
“Con rối Vương Giả ngũ phẩm, chiêu trò này cũng không nhỏ!”
Mộc Phong không nhịn được nói: “Thiên Đế Các lợi hại như vậy?”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Từ thế giới Cửu Thiên truyền xuống, xem ra là Đế Lâm Thiên đang chuẩn bị làm gì đó, những hành động bây giờ chính là bắt đầu”.
Mộc Phong lập tức hằm hè xoa tay: “Được được được, lần này lão phu sẽ chặt đầu chó của hắn ta!”
“Vậy được, Đế Lâm Thiên giao cho ngươi!”
Nghe thấy lời này, Mộc Phong lập tức sững sờ.
“Đừng… Ta khoác lác đấy…”, U Tiêu Tiêu ở một bên không nhịn được che miệng nở nụ cười.
Cho dù là Cửu Anh hay là Mộc Phong ở trước mặt Tần Ninh, có đôi khi thật sự rất thú vị.
Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ xinh xắn của U Tiêu Tiêu nở nụ cười, Mộc Phong bỗng nhiên ngẩn ngơ.
Keng… Một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay Tần Ninh.
Ánh kiếm phản xạ lên trên mặt Mộc Phong.