Phong Thần Châu - Chương 3300: “Làm càn!”
Đây là một loại tín nhiệm! Phụ thân liều mạng cả đời tạo ra vạn giới hưng thịnh yên bình.
Không thể nào bị hủy trong tay hắn! Hắn có trưởng bối kính yêu, các tay chân chí thân và các anh em vào sinh ra tử.
Con đường này vừa mới bắt đầu.
Advertisement
Cũng không ai có thể ngăn cản con đường hắn trở lại đỉnh cao! Cũng không ai có thể mưu đồ phá Cửu Thiên Vân Minh, mưu toan phá hủy Thương Mang Vân Giới.
Cốc Tân Nguyệt nhìn về phía Tần Ninh, không nhịn được nói: “Thật sự muốn đi Thiên Ngoại Tiên?”
“Thiên Ngoại Tiên cũng có hai vị Vương Giả trấn giữ!”
Advertisement
“Hơn nữa cảnh giới Thiên Nhân cũng không ít… Nếu như chàng vẫn muốn dựa vào đàn Phủ Uyên và sáo Thụ Thiên thì có công kích thần hiệu rất lớn đối với Thiên Nhân tam bước, nhưng Thiên Nhân thất bước… khó khăn!”
Tần Ninh nhìn Cốc Tân Nguyệt, cười nói: “Yên tâm, thế gian này không ai có thể giết ta!”
“Hơn nữa cũng không phải ta đi gây chuyện, chuyện không chắc chắn thì đi hỏi rõ ràng trước, bàn bạc lại không muộn!”
Cốc Tân Nguyệt khẽ nhíu mày.
Không phải đi gây chuyện?
Nàng ta tin mới lạ! Đại lục Vạn Thiên này gần như không có nơi nào mà Tần Ninh không dám đi gây chuyện.
Dần dần Nguyên Hoàng cung dừng lại.
Diệp Khai Nguyên lúc này buồn bực nói: “Đến Thiên Ngoại Tiên rồi!”
Diệp Viên Viên lúc này mở miệng nói: “Thiên Ngoại Tiên phân chia làm ba lớp, lớp thứ nhất là ngoại sơn, lớp thứ hai là nội sơn, lớp thứ ba là trung tâm”.
“Ta biết!”
Tần Ninh đi ra bên ngoài Nguyên Hoàng cung.
Trên thang điện, Tần Ninh nhìn về phía xa xa.
Một dãy núi, từng tòa đình đài lầu các như ẩn như hiện, cách thức khí phái to lớn.
Khiến cho người ta cảm thấy giống như du ngoạn thiên cung, uy vũ bất phàm.
Thiên Ngoại Tiên! Là một trong lục đại bá chủ uy danh lẫy lừng trên đại lục Vạn Thiên! Trên toàn bộ đại lục Vạn Thiên, Thiên Ngoại Tiên đều uy danh hiển hách.
Giống như một sinh linh khổng lồ đứng sừng sững trên đại lục Thiên Ngoại, khiến cho người ta không dám đến gần.
Lúc này một tòa cung điện xuất hiện trước sơn môn Thiên Ngoại Tiên.
Mấy thân ảnh phá không đi ra, đi về phía cung điện.