Phong Thần Châu - Chương 3296: “Đây là cổ đan!”
“…”
“Aiz, thật ra cô cũng không cần lo lắng, các cô kẻ tám lạng người nửa cân cũng như vậy thôi. Ta thấy Tần gia chính là đổi khẩu vị, không sao đâu!”
“Cút!”
Advertisement
Cốc Tân Nguyệt lần này không chịu nổi nữa.
Thạch Cảm Đương không có ở đây. Cửu Anh này lại thành kẻ lắm lời.
“Chờ ta đến cảnh giới Thiên Nhân, chờ đó!”
Cốc Tân Nguyệt nhàn nhạt nói: “Chặt chín cái đầu xuống làm đồ nhắm rượu!”
Advertisement
“Thịt của ta ăn không ngon đâu!”
Vẻ mặt Cửu Anh thành thật nói: “Thật đấy, ta ăn rồi!”
Nghe vậy, Cốc Tân Nguyệt mặt đầy bất đắc dĩ.
Thật sự không muốn nói chuyện nữa. Cái tên này không bình thường.
“Vả lại ta là Anh Anh của Tần gia, cô muốn ăn ta cũng phải được Tần gia gật đầu…”
“Cút!”
Một chữ nữa lại dứt, Cửu Anh cảm thấy tẻ nhạt vô vị, cũng chỉ không lên tiếng nữa.
Mọi người đều lẳng lặng chờ đợi.
Cùng lúc đó trong ao Tiên Âm của Nguyên Hoàng cung.
Vết thương trên người Diệp Viên Viên lúc này biến mất, da thịt bóng loáng như tuyết, yên tĩnh ngồi trong ao, vẻ mặt buông lỏng.
Bên cạnh ao, Tần Ninh xoa tay gảy đàn, tiếng đàn du dương.
Đôi mắt Diệp Viên Viên chậm rãi mở ra, cười nói: “Công tử, ta không sao”.
Không sao rồi! Vết thương trong cơ thể thật sự đã hồi phục.
Ao Tiên Âm này phối hợp với âm khúc của Tần Ninh quá thần kỳ.
“Không sao?”
Tần Ninh không bằng lòng nói: “Chuyện vừa mới bắt đầu thôi”.
Lời vừa nói, âm thuật Tần Ninh tăng cường.
Âm luật lúc này trở nên nhanh chóng.
Vừa bắt đầu, Diệp Viên Viên còn không có cảm giác gì.