Phong Thần Châu - Chương 2329: "Sao ngươi không nói sớm".
Lão ta nói được vài câu lại ho sù sụ.
Cứ như thể mỗi việc nói thôi cũng làm lão ta khốn đốn vậy.
“Ông không được cướp Bồ Đề Linh Tử!”
Advertisement
Giang Bạch lau máu tươi bên khóe miệng, vẫn giữ thái độ cương quyết.
“Đã thế thì lão hủ đành giết tiểu hữu thôi”.
Giang Bạch đanh mặt.
Advertisement
Trong giây lát đó, Tả Ưng Hùng hành động.
Thân thể như cành khô kia vào lúc này lại di chuyển với tốc độ nhanh đến không tưởng.
Ầm…
Giang Bạch lập tức ngưng tụ màn chắn bằng nước ở trước người.
Nhưng vẫn vô dụng!
Tả Ưng Hùng giơ tay, bàn tay như vuốt chim ưng mạnh mẽ cào rách màn chắn bằng nước.
Tiếng “phập” vang lên.
Cánh tay trái của Giang Bạch bị cào mất một miếng thịt, máu bắn tung tóe.
Tả Ưng Hùng lại tăng tốc độ lên mấy lần, đá một chân ra.
Tiếng “rắc rắc” chợt truyền đến, khuôn mặt Giang Bạch còn tái nhợt hơn lúc nãy, nhưng hắn ta vẫn không kêu lên một lần nào mà chỉ vội vàng lùi lại.
Lần này, Tả Ưng Hùng không đuổi theo.
Lão ta chậm rãi đứng lại, thu khí tức vào trong, lại trở về với dáng vẻ già cỗi sắp sửa đi về chầu trời kia.
Nhưng những đòn tấn công nhanh như chớp vừa rồi khiến tất cả mọi người biết rằng, vị cường giả vô định một thời này vẫn chưa già, hãy còn sắc bén lắm.
Nhìn lại Giang Bạch, người đẫm máu, y phục màu xanh bị máu nhuộm đỏ, trên mái tóc dài màu xanh nhạt cũng dính vài giọt máu.
Hắn ta đứng đó với biểu cảm bình tĩnh thường thấy.
“Cậu chàng này, sao phải vậy chứ?”
Tả Ưng Hùng thở dài.