Phong Thần Châu - Chương 1845: Thế giới Cửu Thiên?
Cứ đi như vậy sao?
Vậy Vân Sương Nhi phải làm sao?
“Yên tâm đi, ngoại trừ nàng ấy ra thì ai bước vào ngôi nhà gỗ này đều sẽ phải chết, các người không cần phải lo lắng cho nàng ấy, nàng ấy ở trong đó còn an toàn hơn chúng ta ở ngoài này gấp mười lần”.
Advertisement
Thạch Cảm Đương và Diệp Viên Viên lúc này không biết nói gì.
Chẳng lẽ đây chính là cái gọi là cơ duyên mà Tần Ninh nói sao?
Advertisement
Mặc dù Thạch Cảm Đương tôn sùng sư tôn của mình đến mức không ai có thể thay thế được.
Thế nhưng có một vài chuyên hắn ta vẫn không hiểu.
Tần Ninh quá thần bí, huống hồ đang từ thân phận sư tổ mà kiếp này lại chuyển đổi thân phận biến thành sư tôn.
Hắn ta càng xem càng không thể nhìn thấu được Tần Ninh.
Nhưng mà bây giờ nếu như Tần Ninh đã nói không sao hết vậy thì chắc chắn là không sao.
Ba người lúc này tiếp tục đi dọc theo cung điện hẹp và dài.
Vân Sương Nhi lúc này đang ở bên trong căn nhà gỗ, quanh thân có một luồng khí hỗn độn đang uốn lượn không ngừng, giống như đến từ Cửu Thiên, lại cũng giống như đến từ địa ngục U Minh.
Những luồng khí hỗn độn liên tục quay quanh cơ thể của Vân Sương Nhi, khiến Vân Sương Nhi giờ phút này trông cực kỳ thần bí.
Nhưng Tần Ninh đã nói rồi.
Lúc đầu, Vân Sương Nhi ở bên trong khí hỗn độn không chỉ cảm thấy cơ thể vướng víu buồn nôn.
Nhưng từ từ, nàng đã thích nghi được.
Cảm giác này khiến Vân Sương Nhi vô cùng thoải mái vui sướng.
Tiếp sau đó là một sự trống rỗng vô bờ bến, như thể lúc này, cơ thể trống rỗng, tâm trạng trống rỗng.
Ở một bên khác, Tần Ninh dẫn theo Diệp Viên Viên và Thạch Cảm Đương tiếp tục đi.
“Sư tôn, cái căn nhà gỗ kia rốt cuộc có chỗ nào kì lạ vậy?”
Thạch Cảm Đương thật sự không thể nhịn nổi nữa bèn hỏi.