Phong Thần Châu - Chương 1751: Quá khoa trương!
Lúc này Tần Ninh mở miệng, an ủi nói: “Không sao, chỉ là ta, ta sẽ không hại cô…”
Nhưng vô dụng!
Lúc này tâm thần Cốc Tân Nguyệt rạo rực.
Advertisement
Tựa như toàn bộ trời đất lúc này hóa thành một chiến trường cổ.
Ánh sáng vô tận bay lên không trung, từng con thuyền to lớn đứng lửng lơ trên không, ánh sáng chiếu ra bốn phía, tiếng nổ tung cũng không ngừng vang lên.
Mà nàng ta đang mặc ngân giáp, giống như nữ chiến thần đang chỉ huy tất cả.
Advertisement
Nhưng một tia ánh sáng vào lúc này đánh thẳng tới.
Trong phút chốc, con thuyền lớn chỗ nàng ta đứng nổ tung, bị hủy trong chốc lát.
Mà nàng ta trong nháy mắt giống như đã chết, nhưng lại giống như chưa chết.
Vù…
Cơn đau thấu xương lan tràn toàn thân.
Bây giờ Cốc Tân Nguyệt sắc mặt tái nhợt.
Lực hồn trong hồn hải hiu quạnh, sóng càng thêm lợi hại.
Lần này đúng là khổ cho Tần Ninh!
Tần Ninh bây giờ giống như một thuyền lá cô độc, tùy ý có thể tan thành mây khói.
Nhưng là hết lần này tới lần khác, Cốc Tân Nguyệt cũng không dừng lại.
Đoàng…
Trong nháy mắt, toàn bộ bên trong Thanh Vân tông, một cột sáng bay lên không trung.
Sườn núi trong lầu các, ánh sáng bay lên trời.
Lúc này toàn bộ lầu các bị ánh sáng bao trùm, một lực hồn mạnh mẽ đến cùng cực ngăn cách xung quanh.
Hai người lão Vệ và Thạch Cảm Đương bị bắn bay ra.
“Mẹ nó, chuyện gì vậy?”
Thạch Cảm Đương mắng lớn: “Không phải là sư tôn và Cốc Tân Nguyệt song tu sao? Động tĩnh này cũng quá lớn rồi!”
Lão Vệ coi thường lời của Thạch Cảm Đương.