Phàm Nhân Tu Tiên - Chương 385: Hải Viên đảo
Quyển 4: Phong khởi hải ngoại
Nguồn: 4vn ; VVD ; LSB
Edit: Thập Dạ
Hàn Lập dùng hai ngón tay nhẹ nhàng lấy ra một khỏa đan dược, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ tươi cười.
Lần này suýt chút nữa phải bỏ mạng nhưng xem ra cũng đáng. Có được vài khỏa Hàng Trần Đan này, Khúc Hồn và hắn có thể dễ dàng tăng thêm vài phần kết đan rồi.
Thả đan dược trở lại trong bình ngọc, Hàn Lập cẩn thận cất lại vào bên trong túi trữ vật.
Có đan này, Hàn Lập muốn tìm một chỗ có linh khí nhưng phải là địa phương an toàn, tiến hành kết đan.
Vô luận là hắn hay là Khúc Hồn, nếu như một người có khả năng tiến vào Kết Đan kỳ, dưới sự truy đuổi của tu sĩ Kết Đàn cũng có thể chạy thoát hoặc là hạ sát đối phương.
Chẳng qua, kết đan cũng không phải là trong thời gian ngắn có thể thực hiện được.
Nơi này hoàn toàn khác với Thiên Nam, các tu sĩ đều phải chuẩn bị đầy đủ linh dược và thời gian mới có thể đánh sâu vào trong bình cảnh được.
Lúc trước hắn muốn mua Tuyết Linh Thủy cùng Thiên Hỏa Dịch, chính là hai loại linh dược mà tu sĩ tiến hành kết đan phải dùng.
Nếu như không có những thứ này, tuy không phải là không thể kết đan, nhưng hiệu suất kết đan thành công lại thấp đến nỗi người tu tiên phải hộc máu.
Mặc dù chưa có ai chính thức thống kê nhưng nghe nói nó có thể tăng thêm vài phần hiệu suất kết đan.
Ngoài hai dạng linh dược này, còn có một vài linh dược khác có thể phục dùng khi kết đan, chủng loại càng nhiều thì hy vọng kết đan càng lớn.
Chỉ là hiệu quả thì không thể so sánh được với Tuyết Linh Thủy và Thiên Hỏa Dịch mà thôi.
Đương nhiên cũng giống với hai loại linh dược này, hiệu quả tốt nhất cho lần đầu thử kết đan, tái sử dụng sẽ không có bao nhiêu tác dụng. Dù sao cũng không phải là cứ ngồi xuống luyện khí, ăn vài dạng linh được khác nhau là kết đan thành công, ngược lại còn có thể phản tác dụng nữa.
Buồn cười chính là số linh dược trong tay hắn tuy hiệu quả không bằng Tuyết Linh Thủy và Thiên Hỏa Dịch, nhưng đều là những linh dược hi hữu khó kiếm.
Bởi vì chúng cần ít nhất là một loại, thậm chí là nhiều loại ngàn năm linh thảo làm nguyên liệu mới có thể điều chế ra.
Tu sĩ bình thường ai có thể bỏ ra số tiền lớn như vậy?
Ngoài Tuyết Linh Thủy và Thiên Hỏa Dịch ra, những tu sĩ khác cùng lắm tích cóp được một hai loại linh thảo đã là xa xỉ lắm rồi.
Đương nhiên, chuyện này đối với Hàn Lập mà nói cũng chẳng là sự tình quan trọng gì.
Trừ vài lại linh thảo hắn không có hoặc là chưa từng nghe qua, khi hắn còn ở Tiểu Hoàn Sơn tu luyện mấy năm nay đã chuẩn bị tốt nguyên liệu, điều chế ra mười loại linh dược hỗ trợ kết đan, đều nằm đầy đủ trong túi trữ vật của hắn rồi.
Khiến cho những kẻ khác kinh ngạc chính là những linh dược này không cần tiên thiên linh hỏa luyện chế, hoàn toàn giống dược vật của phàm nhân, đơn giản điều phối một chút là có thể hoàn thành.
Mà các loại phương thuốc này lại có thể dễ dàng tra được từ trong các điển tịch.
Điều này khiến cho Hàn Lập lúc trước kinh ngạc hồi lâu, hiện tại vẫn còn có chút khó hiểu.
Theo như tư liệu tra được, Hàn Lập cho rằng mặc dù hắn chuẩn bị tài liệu kết đan cực kì xa xỉ như vậy, xác suất thành công so với các tu sĩ kết đan khác chỉ có thể nhiều hơn nửa thành mà thôi.
Hiệu suất như thế cũng chỉ là do Hàn Lập tự phán đoán.
Mặt khác, quá trình kết đan này không phải là trong mười bữa nửa tháng là có thể hoàn thành.
Dựa theo các loại điển tịch cùng với kinh nghiệm kết đan của Lý Hóa Nguyên, quá trình kết đan ước chừng kéo dài khoảng ba đến năm năm mới kết thúc.
Cụ thể thời gian dài hay ngắn còn phải xem xét tư chất của người tiến hành kết đan mà định.
Trong khoảng thời gian tiến hành kết đan này tâm cảnh phải luôn duy trì bình ổn, cũng như không thể cùng địch nhân đấu pháp, đồng thời cần hấp nạp một lượng thiên địa linh khí nhất định.
Cho nên, Hàn Lập muốn tìm một đảo linh khí dồi dào, tiến hành bế quan kết đan.
Trong lòng nghĩ như vậy, hắn lấy ra một khối ngọc giản xem xét, bên trong ngọc giản này lấy Khôi Tinh Đảo cùng với ba đại đảo làm trung tâm tạo thành một tấm hải đồ thật lớn.
Hàn Lập đưa thần thức tiến vào bên trong, sau một hồi lâu rốt cục có thể xác định đại khái vị trí hiện tại của mình, kế tiếp từ trong hải đồ tìm tiêu chú thuyết minh một số đặc điểm của những đảo nhỏ xung quanh.
Sau thời gian khoảng một bữa cơm, Hàn Lập đăm chiêu rời thần thức khỏi ngọc giản.
Hắn nhìn bốn phía mặt biển xung quanh và trời xanh, hai mắt híp lại nhìn về một phương hướng, mang theo Khúc Hồn biến thành một đạo bạch quang, trong nháy mắt biến mất nơi chân trời.
Dọc đường đi, Hàn Lập gặp hoang đảo tạm thời đặt chân, khôi phục lại pháp lực tiêu hao. Nếu gặp phải tu sĩ chiếm đóng đảo, hắn lập tức rời đi, không dám dừng lại một tí nào, sợ lưu lại dấu vết bị người ta tra được.
Liên tiếp hai ba lần đổi phương hướng như thế, Hàn Lập mới hướng đến địa phương đã lựa chọn, cực nhanh bay đi.
Hai tháng sau, trên bầu trời một hòn đảo nào đó đột ngột xuất hiện thân ảnh Hàn Lập cùng Khúc Hồn.
Đảo này xem ra nhỏ hơn nhiều so với Khôi Tinh Đảo, nhưng vẫn lớn hơn nhiều so với những tiểu đảo xung quanh, diện tích miễn cưỡng có thể xếp vào nhóm trung bình.
Đây chính là nơi Hàn Lập muốn đến, Hải Viên đảo.
Trên đảo ngoại trừ nhiều phàm nhân ra, đại đa số đều là tu tiên giả cấp thấp, càng không có đảo chủ nào cả, hoàn toàn tự do tùy ý ra vào.
Đảo này có tên như vậy bởi vì vùng phụ cận có một loại yêu thú cấp thấp phi thường kì lạ: Hải Viên.
Hình dáng yêu thú này cũng giống với viên hầu, điểm bất đồng duy nhất chính là yêu thú này có thể sử dụng pháp thuật cấp thấp Thủy Tiến Thuật, hơn nữa linh trí cũng khá cao.
Thời kì trưởng thành có trí tuệ khoảng đứa bé bảy tám tuổi, có thể tiềm nhập sâu vào trong biển bắt cá ăn, là loại yêu thú rất nhiều người tu tiên muốn thu làm tạp dịch trong động phủ.
Tuy Hải Viên này được gọi là yêu thú nhưng trên thực tế ngay cả tu sĩ năm sáu tầng Luyện Khí kỳ cũng có thể dễ dàng bắt được, cho nên, hàng năm đều có một số thuyền nhỏ đến đây, thuê một ít tu sĩ cấp thấp bắt lấy bán.
Cũng có một ít tiểu thương gia tại đảo bày lấy tòa pháp trận, kiến lập nên một thương điếm lâu dài, chuyên thu mua Hải Viên còn sống với giá thấp, chờ đến một thời gian sẽ có hải thuyền đến đây mang đi một lần.
Kể từ đó, đảo này tụ tập một ít tu sĩ.
Nhưng sau khi tòa pháp trận này được kiến thiết, số lượng tán tu cũng nhanh chóng tăng lên, nguyên nhân bởi vì có người phát hiện ra trên Hải Viên đảo có một cái linh mạch khổng lồ.
Tuy chất lượng của linh mạch này không tốt lắm nhưng phạm vi rất lớn, cơ hồ tại mọi địa phương trên đảo đều là nơi tu luyện của các tu sĩ cấp thấp.
Cái gọi là linh nhãn cùng với những địa phương linh khí sung túc ở trên đảo này so với những đảo khác thì không đáng kể, căn bản là không lọt vào mắt những cao giai tu sĩ hoặc các thế lực lớn, nơi đây tự nhiên trở thành thiên hạ của những tán tu cấp thấp.
Tuy ngẫu nhiên có một ít tu sĩ Trúc Cơ hoặc Kết Đan đến đảo nhưng đại bộ phận đều là những khách nhân đi ngang qua.
Nơi đây hội đủ yếu tố phù hợp, đúng là địa phương tuyệt vời cho Hàn Lập ẩn thân để kết đan.
Hai ngày sau, Hàn Lập đứng trên một ngọn núi hoang vu trên đảo, nhìn động phủ tạm thời vừa mới kiến thiết xong, cảm thấy rất hài lòng.
Bên trong động phủ này đơn giản chỉ có một cái dược viên cùng với hai mật thất bí ẩn, cũng không có kết cấu phức tạo nào khác.
Đương nhiên, hắn đã dùng một bộ trận khí đầy đủ và một cái ẩn nặc trận pháp bình thường che lại động khẩu, cẩn thận hơn, hắn còn đem hai con Huyết Ngọc Tri Chu thả ra, lệnh cho chúng nó bảo vệ động phủ.
Trải qua mấy năm dạy dỗ, hai con Huyết Ngọc Tri Chu đã lớn hơn đầu người rồi, hơn nữa còn liên tiếp thăng hai giai, đã trở thành linh thú bậc cao. Đối phó với những tu sĩ Luyện Khí hoàn toàn đầy đủ. Chúng cũng là hai con yêu thú Hàn Lập mang theo khi rời Tiểu Hoàn đảo, những yêu thú còn lại đều để ở bên trong động phủ cũ.
Hàn Lập chắc chắn rằng, nếu những lão gia hỏa kia còn không cam lòng muốn giết hắn diệt khẩu hoặc vì Cổ trưởng lão báo thù, khẳng đinh sẽ tìm đến động phủ của hắn ở Tiểu Hoàn đảo.
Tuy bên ngoài động phủ cũ có ba đại trận che đậy, nhưng cũng không thể ngăn cản sự cường công của tu sĩ Kết Đan được bao lâu.
Kết quả không cần nghĩ cũng biết, động phủ chính khẳng định sẽ lộ ra ngoài.
Mà bên phía mật thất, theo Hàn Lập dự tính thì khả năng bị phát hiện cũng là năm năm.
Bởi vì trên thực tế, mật thất này không sử dụng trận pháp che dấu mà là sử dụng những cơ quan thuật của phàm nhân, xảo diệu hơn, hắn dùng một khối cự thạch điêu khắc ngăn chặn và ngụy trang tại cửa động.
Nếu có người đến tìm tòi, Hàn Lập cũng tự tin đối phương sẽ không phát hiện ra điều gì khác thường.
Nhưng nếu người đến là một gia hỏa tâm tư cẩn thận, có thể tra được gì hay không thì khó mà nói.
Dù sao trên ngọn núi này cũng có một cỗ khí tức khác lạ, không đảm bảo sẽ lừa gạt được thần thức cường đại của tu sĩ Kết Đan.
Do vậy, Hàn Lập tuy có điểm luyến tiếc với đám độc trùng trong mật thất, nhưng cũng chỉ có thể nghe theo thiên số mà thôi.
Đương nhiên, nếu quả thật là trong năm sáu năm nữa vẫn không bị phát hiện, đám độc trùng vốn có sinh mệnh ngoan cường sẽ không chết, chắc hẳn cũng có nhiều biến đổi so với khi hắn rời đảo.
Hàn Lập suy nghĩ như vậy, liền cùng Khúc Hồn tiến vào trong động phủ mới kiến lập.
Mời quý độc giả tham gia luận truyện tại: Phàm Nhân Tu Tiên – Bản Ngoại Truyện