metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[On Going/Edit] Cưới Giả Yêu Thật - Chiết Chỉ Vi Hí - Chương 37: Phụ huynh

  1. Metruyen
  2. [On Going/Edit] Cưới Giả Yêu Thật - Chiết Chỉ Vi Hí
  3. Chương 37: Phụ huynh
Prev
Next

Kỳ nghỉ Tết thật ra cũng không dài, tính ra cũng chỉ có bảy ngày, vì Lâm Tú vừa mới ở cữ xong, Lâm Miên tìm một cái cớ, ở lại nhà thêm một tuần để phụ chăm sóc Lâm Nguyên đến Nguyên Tiêu mới chuẩn bị lên đường về nhà Thích Cảnh.

Cô liếc nhìn bầu trời ngoài cửa sổ đã sẩm tối, vội vàng nuốt vội viên bánh trôi nhân mè đen trong bát, rồi vào phòng kéo vali hành lý nặng nề ra ngoài.

Lâm Tú còn đang ăn bánh trôi nghe thấy tiếng kéo vali, thổi nhẹ viên bánh trôi trong thìa rồi hỏi: “Đã muộn thế này rồi, em không ở lại thêm một đêm à?”

Mẹ Lâm cũng nói: “Đúng đó, muộn rồi con gái đi đường một mình thì không an toàn.”

Lâm Miên vừa cúi đầu mang giày vừa nói dối: “Không được, mai con phải đi làm rồi.”

Sự thật là, cô đã hứa với Thích Cảnh rằng hôm nay sẽ về.

Đối với người mình thích, tuyệt đối không thể nuốt lời.

Lâm Tú cắn dở viên bánh trôi, nghe vậy thì nghiêng người nhìn cô ẩn ý cười: “Được rồi. Nhớ có thời gian thì đến thăm cháu gái nhé.”

Lâm Miên ngẩng đầu chạm ánh mắt của Lâm Tú, cả hai đều hiểu ý nhau, cô mỉm cười nhẹ nhàng: “Dạ, em đi đây.”

Cô đóng cửa, bước vào thang máy, ngẩng đầu nhìn những con số đang dần giảm xuống, trong đầu bắt đầu tính thời gian về nhà.

Từ đây đi tàu điện rồi chuyển xe buýt, khoảng hai tiếng, bây giờ là sáu giờ tối, về đến nơi chắc tầm tám giờ, không quá muộn, vẫn kịp.

“Đinh.”

Lâm Miên kéo vali bước ra khỏi thang máy, vừa nghĩ có nên nhắn tin cho Thích Cảnh trước không, vừa xoay tay nắm cửa lớn để ra ngoài.

Tiếng bánh xe vali kéo lê trên mặt đất đột ngột dừng lại, “cộp” một tiếng, như thể gõ thẳng vào tim cô.

Cô thấy người mà những ngày qua mình luôn nhớ nhung đang tựa vào xe, nghe thấy tiếng động thì ngẩng đầu, mỉm cười dịu dàng.

Anh đứng dưới ánh đèn chiếu sáng trong khu, ánh sáng vàng ấm áp phủ lên tóc anh, bao lấy toàn thân anh, như phủ một lớp ánh sáng dịu dàng màu vàng nhạt.

Trời đã tối hẳn, nhưng cả thế giới của Lâm Miên bỗng sáng bừng như ban ngày.

Cô ngơ ngác nhìn Thích Cảnh, hồi lâu mới mở miệng: “Anh sao lại đến đây?”

Thích Cảnh khẽ cong môi, giọng nhẹ nhàng: “Bởi vì anh thật sự rất nhớ em.”

Em nói hôm nay sẽ về, nên từ lúc vừa qua nửa đêm, anh đã bắt đầu chờ em.

Chờ mãi không thấy người, dứt khoát đi đến dưới nhà đợi, sớm thấy một giây cũng là một giây.

Anh đưa tay ra: “Đưa anh vali ——”

Chưa nói dứt câu, đã có người nhào vào lòng anh.

Giọng Lâm Miên gần như không thể nghe thấy, nhưng rơi vào tai Thích Cảnh lại vô cùng rõ ràng.

“Em cũng nhớ anh.”

“Không chỉ một chút.”

Lâm Miên nghĩ, có lẽ chính khoảnh khắc đó, cô đã hoàn toàn hạ quyết tâm từ bỏ cái gọi là che giấu tình cảm của mình.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 37: Phụ huynh"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz