[On Going/Edit] Cưới Giả Yêu Thật - Chiết Chỉ Vi Hí - Chương 14: Trí tuệ nhân tạo
Nhà của Thích Cảnh ở tầng 9, ngay vị trí trung tâm của chung cư.
Anh vừa giúp Lâm Miên xách hành lý lớn nhỏ, vừa ấn vào nút thang may để xác nhận vân tay, nói: “Tiểu khu này dưới quền công ty khoa học kỹ thuật bắc cực quang, những nhà trên tầng này đều là nhân viên của Bắc Cực Quang cho nên hệ thống rất an toàn.
Lâm Miên ngay lập tức gật đầu, đi theo Thích Cảnh vào thang máy.
Mặc dù cô không phải là con dế nhũi chưa thấy sự đời, gia đình cô cũng thuộc hoàn cảnh tương đối khá, nhưng dù thế nào thì chỗ ở của Thích Cảnh cũng vượt sức tưởng tượng của cô.
Bên ngoài được thiết kế kỹ thuật cảm ứng màu xanh đen, không gian bên trong không hổ danh là bắc cực quang, vách tường, hành lang, sàn nhà được thiết kế mang lại cảm giác rất khác về ánh sáng, kỳ diệu đến mức làm cho cô tưởng như mình vừa vượt thời gian đến đoàn phim khoa học viễn tưởng về tương lại.
Sau khi học đại học, nhà cô ở không phải là phòng trò thì là căn nhà thuê đơn sơ, đột nhiên sau một đêm được ở một nơi như vậy, nhất thời cô chưa tiêu hóa được sự chênh lệch quá lớn này.
Thích Cảnh không nhận ra được tâm tư của cô, chăm chú giải thích từng cái cho cô: “Nhà chúng ta dùng hệ thống nhận diện bằng mống mắt, lát nữa tôi sẽ thêm thông tin của em vào, như vậy sau này em có thể trực tiếp mở cửa vào.”
Anh đưa mắt đến gần hệ thống nhận diện, vừa cười nói: “Trước tiên, tôi sẽ giới thiệu với em một thành viên khác trong nhà —— “
“Chủ nhân chủ nhân, chào mừng trở về.”
“Đây là người máy trí tuệ, 003.”
Lâm Miên đeo ba lô trên vai, ngơ ngác nhìn người máy hình người đột nhiên xuất hiện trước mặt, theo bản năng nói lời chào: “Chào, chào bạn?”
Người máy trí tuệ được gọi là 003 không nhìn rõ được giới tính đặc thù, nhưng dù là khuôn mặt hay thân hình đều gần giống với hình người, Lâm Miên muốn vươn tay ra chọt chọt thử vào mặt nó xem chất liệu như nào.
Người máy nhìn Lâm Miên, con mắt xanh sáng rực lên, nghiêm giọng nói: “Tích —— kiểm tra người lạ, mời cho ý kiến.”
“Đồng ý cho vào.” Thích Cảnh chỉ đạo: “Mày chuyển về trạng thái ngủ trước đi, chờ chỉ tại của tao sau.”
“Đã hiểu.”
Mắt Lâm Miên choáng váng: “Trí tuệ nhân tạo phát triển đến chừng này rồi hả?”
Thích Cảnh cười cong cong mắt, tỏ vẻ bí hiểm: “Lát nữa tôi sẽ giải thích cặn kẽ cái này cho em, lại đây, trước tiên đi tham quan phòng em một chút.”
Thật ra khoảnh khắc Lâm Miên đứng trước cửa phòng, trong lòng Thích Cảnh vô cùng thấp thỏm.
Anh giỏi đoán tâm tư người khác, cũng đã có chương trình chạy số liệu trợ giúp, nhưng anh biết trên đời này dù máy móc có tinh vi hoàn mỹ thế nào, thứ duy nhất không thể đoán được đó là lòng người.
“Oa…” Căn phòng được thiết kế xong xuôi hiện lên trước mắt Lâm Miên, cô không khỏi xúc độngn thốt lên.
Căn cứ theo số liệu cho thấy ——