metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[On Going/Edit] Cưới Giả Yêu Thật - Chiết Chỉ Vi Hí - Chương 10: Ác mộng

  1. Metruyen
  2. [On Going/Edit] Cưới Giả Yêu Thật - Chiết Chỉ Vi Hí
  3. Chương 10: Ác mộng
Prev
Next

Lâm Miên cúi đầu, hồi lâu sau mới nhẹ giọng nói: “Với tình hình hiện tại của tôi, cũng chỉ có thể ở nổi chỗ này thôi.”

Nếu có thể lựa chọn, cô cũng không muốn sống trong một tòa nhà ở một nơi hoang vu hẻo lánh, cùng với một đám người tốt xấu lẫn lộn đâu.

Nhưng cô lấy đâu ra quyền tự do lựa chọn này.

Nhớ đến năm đó lúc cô với Phó Tiếu cùng nhau thuê chung nhà, cô ấy chỉ là một beauty blogger non trẻ, dù có ngày càng có tiền hơn nhưng cô ấy chưa bao giờ nói muốn chuyển ra ngoài sống bởi vì còn quan tâm đến thu nhập của cô.

Cô lấy đâu ra quyền nói muốn đi là đi được?

Lâm Miên vốn tưởng Thích Cảnh còn khuyên cô đôi câu nữa, hoặc nói đại loại như yêu cầu cô tìm một công việc bình thường, nhưng không ngờ, Thích Cảnh không nói nữa, trên đường về hai người không nói nữa.

Cho đến khi đến dưới lầu, Thích Cảnh đạp thắng xe, mới trầm giọng nói: “Tôi đưa cậu lên.”

Lâm Miên muốn từ chối theo bản năng, nhưng nhớ tới chuyện xảy ra hồi tối hôm qua, cuối cùng vẫn nuốt mấy lời từ chối xuống.

Hình như hôm nay tâm trạng Thích Cảnh không tốt, đưa tay vào túi yên lặng đi sau lưng Lâm Miên, hai người trước sau bước lên lầu mà không nói nhau câu nào.

Đến cửa nhà 401, Thích Cảnh mới mở miệng lần nữa: “Hôm nay cậu mệt rồi, tối đi ngủ sớm một chút, đừng thức khuya nữa.”

Giọng nói anh hơi buồn buồn, giống như người lớn dặn dò con nít vậy.

Lâm Miên không rõ lắn, chỉ gật đầu đồng ý: “Được.”

“Không có chuyện cần thiết thì không phải đi ra ngoài, nhớ đừng mở cửa cho người lạ.”

Anh coi cô là con nít thiệt hả?

Lâm Miên hơi bất mãn, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu: “Tôi biết rồi.”

Thích Cảnh vẫn đứng đó, không có ý định đi, giống như đang nghiêm túc suy nghĩ xem có gì cần phải dặn dò cô nữa không.

Lâm Miên vội nói thêm: “Tôi không sao hết, không cần quá lo lắng cho tôi. Trước giờ tôi vẫn ở đây rất tốt.”

Hôm nay Lâm Miên mặc một chiếc áo len màu trắng, cố gắng biện bạch chỗ ở của mình để Thích Cảnh yên tâm, giống như một con thỏ rơi vào bẫy không hề hay biết gì mà đến an ủi con sói đuôi lớn, thật đáng yêu.

Cuối cùng Thích Cảnh cũng cười, nâng tay lên nhẹ nhàng vuốt tóc cô, cảm giác giống như đang vuốt lông thỏ.

Thật ra anh không tức giận.

Chỉ là cảm thấy chỗ này không xứng với Lâm Miên.

Nhưng bây giờ anh không cách nào dẫn cô rời đi.

“Sau này sẽ tốt hơn. Cho đến lúc đó, hãy chăm sóc bản thân thật tốt.”

Sau khi Thích Cảnh nói xong rồi rời đi, để lại Lâm Miên đang đứng tại chỗ sờ sờ tóc Thích Cảnh vừa mới chạm vào.

Chắc là Thích Cảnh cân nhắc đến vấn đề cô bị bài xích nên chỉ nhẹ nhàng đụng vào tóc cô như an ủi, động tác cực kỳ có chừng mực.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 10: Ác mộng"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz