metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Nữ Nhân Của Thái Tử (H) - Phần 6: Bắt cóc

  1. Metruyen
  2. Nữ Nhân Của Thái Tử (H)
  3. Phần 6: Bắt cóc
Prev
Next

Sáng hôm sau:
– Thái tử phi!!!_ Khắp hoàng cung ai cũng hét lên
Syaoran rất lo lắng theo kiểu lạnh lùng…Cứ làm bộ không quan tâm, hời hợt cho vài tốp lính đi lục soát trong kinh thành tìm thái tử phi. Nào ngờ ổng cũng lẻn đi lúc nào không hay, thái giám đi điều tra thì phát hiện Li thái tử đem đi một nghìn quân lận, chỉ để tìm một người con gái! Thái tử mà cứ” chìm trong tình yêu” thế này thì kinh thành không sớm thì muộn sẽ sập chắc.
Hoàng đế ,hoàng hậu vốn đã không ưa gì tân thái tử phi nay lại càng ghét hơn. Vì thái tử phi là nguyên nhân gây ra sự lộn xộn cho cái kinh thành vốn yên tĩnh và lạnh lẽo này. Hoàng đế Nguyên- nước láng giềng của Tomoeda mà nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ khinh thường và cười vào mặt của Li Hiroshi này.
Nói thật, trong cung bây giờ y như cái chợ! Một cô cung nữ vội lật mấy tấm thảm, miệng réo:
– Thái tử phi, người có trong này không?
Có cô cung nữ khác đi qua, cười:
– Khùng quá! Sao lại tìm trong thảm? Phải là tìm trong…. dép! Hoặc không thì giếng! Có khi cổ lao xuống giếng chết quèo lúc nào rồi!_ Dứt lời cô ta cười sặc, cô cung nữ kia đứng đằng sau tái mặt, miệng lắp bắp:
– Tiểu thư Daidouji?
– Sau vụ này các người sẽ bị đuổi hết!_ Tomoyo lạnh lùng
Thật ra Tomoyo thường sẽ cho một bài thuyết trình đầy tính cảnh cáo cơ mà hôm nay Tomoyo đáng sợ hơn nhiều…
– Nghe nói tiểu thư Tomoyo đã gián tiếp gây nên chuyện này… _ Vài cô cung nữ tụm lại trò chuyện
Tomoyo cũng chẳng buồn ra đó mà xử lí, mấy bà ả bép xép đó nói đúng! Nếu Tomoyo mà không rời đi thì đâu đến nỗi… Mặc dù Li đã bảo cô vô tội nhưng cô vẫn tự trách mình. Ngoài dáng vẻ nhí nhảnh, nghiêm khắc ngoài đời thì bên trong cô rất nhút nhát và mau nước mắt. Giờ cô không biết có thể tìm Sakura ở đâu đây?Chợt sực nhớ ra việc gì đó, Tomoyo vội chạy đến Ngự hoa viên…
* hồi tưởng:
Sáng hôm nay vì Sakura đòi chơi ở Ngự hoa viên nên Tomoyo cũng xiêu lòng đưa cô đi, mặc kệ đã sắp đến giờ học nghi lễ. Cả hai ngồi ở gốc cây trong một bãi cỏ rộng tám chuyện trên trời dưới đất… Rồi Sakura kêu khát nước, là một người bạn kiêm cấp dưới trung thành, Tomoyo đành xỏ dép ra đi. Nhưng khi Tomoyo quay lại thì chẳng thấy Sakura đâu, chỉ thấy mảnh giấy ghi là: con số bí ẩn của kim tự tháp Tomoyo đánh đổ cả cốc nước. Sakura đã bị bắt cóc! Tomoyo vội vàng chạy đi báo với thái tử. Trước vấn đề ấy, Li chưng hửng:
– Có gì to tát đâu, cho quân triều đình đi lục soát là được chứ gì!
Thế mà giờ xem ai đang lo sốt vó lên kìa! Nhưng suy cho cùng thì nếu Tomoyo không chạy đi lấy nước thì Sakura đã chẳng bị bắt cóc! Thế đấy! Tomoyo luôn đổ trách nhiệm lên mình…
* kết thúc hồi tưởng.
Nhưng mà… cả đời Tomoyo chả biết kim tự tháp là cái gì? Tomoyo bối rối cầm mảnh giấy trên tay ngó quanh quất. Giật mình nhìn thấy bóng dáng ai quen quen….
– Eriol!!!!

Vài tên lính thúc ngựa đến chỗ Syaoran, lắc đầu. Syaoran tức giận cầm tờ giấy vo lại ném thật xa, ánh mắt lạnh lẽo quét qua mấy người lính làm họ đổ mồ hôi sợ hãi.
– Các ngươi là những người lính tinh nhuệ nhất trên chiến trường vậy mà giờ đây chỉ có mỗi một con nhóc tóc màu trà mà cũng không tìm thấy là sao?!!_ Syaoran gằn giọng
– Thưa thái tử…_ Một người lính rụt rè_ Chúng tôi là các vệ binh để chiến đấu với kẻ thù, không phải là tìm người lạc….
– Cái gì?_ Syaoran quay lại_ Nói lại coi_ Syaoran rút kiếm kề vào cổ người lính
– Dạ … dạ… Thưa thái tử… thần lỡ lời….
– Mình biết Sakura đang ở đâu rồi! _ Tomoyo thúc ngựa đến
– Hả? Cậu biết?_ Syaoran ngạc nhiên
– Sao tiểu thư Daidouji lại ở đây?_ đám lính nhốn nháo
– Để im để ta hỏi!!!_ Syaoran gắt
– Anh Eriol nói con số của kim tự tháp là số Pi! Và gần đây có một ngôi nhà hoang buôn bán đồ cổ! Sakura đang ở đó!_ Tomoyo cầm tờ giấy ,nhìn trân trân vào hàng chữ trên đó
– Tuyệt! Có ai còn nhớ số Pi không?_ Syaoran dò hỏi
– Hơ… mình quên hỏi anh Eriol rồi…_ Tomoyo vỗ trán
– Sao cái gì cũng để mình tôi làm thế!_ Syaoran làu bàu
– Được rồi! Số Pi là…. là….ưm….AI MÀ NHỚ NỔI CHỨ!!!!!_ Syaoran gắt um lên
– Cố lên Li vì Sakura!!!_ Tomoyo cười
– …. 3,14……1592…….6……ờ….5! Đúng không nhỉ?_ Syaoran cố nặn óc ra để nhớ
– 3,14159265358979!
-!!!!

Prev
Next

Bình luận cho chương "Phần 6: Bắt cóc"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz